胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《水调歌头·不见严夫子》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写山|寂寞|钓鱼|想象|身世|写云|写鱼|写羊|

不见严夫子,寂寞富春山。

空馀千太危石,高插暮云端。

想象羊裘披了,一笑两忘身世,来把钓鱼竿。

不似林间翮,飞倦始知还。

中兴主,功业就,鬓毛斑。

驰驱一世豪杰,相与济时艰。

独委狂奴心事,不羡痴儿鼎足,放去任疏顽。

爽气动心斗,千古照林峦。

拼音
shuǐ diào tóu · · jiàn yán
[ [ sòng cháo ] ] yín
jiàn yán chūn shān        kōng qiān tài wēi shí gāo chā yún duān        xiǎng xiàng yáng qiú le xiào liǎng wàng shēn shì lái diào gān 竿        lín jiān fēi juàn shǐ zhī hái        zhōng xìng zhǔ gōng jiù bìn máo bān        chí shì háo jié xiàng shí jiān        wěi kuáng xīn shì xiàn chī ér dǐng fàng rèn shū wán        shuǎng dòng xīn dòu qiān zhào lín luán       
水调歌头·不见严夫子注音
  • shuǐ
    diào
    tóu
    ·
    ·
    jiàn
    yán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • jiàn
    yán
    chūn
    shān
    kōng
    qiān
    tài
    wēi
    shí
    gāo
    chā
    yún
    duān
    xiǎng
    xiàng
    yáng
    qiú
    le
    xiào
    liǎng
    wàng
    shēn
    shì
    lái
    diào
    gān
    竿
    lín
    jiān
    fēi
    juàn
    shǐ
    zhī
    hái
    zhōng
    xìng
    zhǔ
    gōng
    jiù
    bìn
    máo
    bān
    chí
    shì
    háo
    jié
    xiàng
    shí
    jiān
    wěi
    kuáng
    xīn
    shì
    xiàn
    chī
    ér
    dǐng
    fàng
    rèn
    shū
    wán
    shuǎng
    dòng
    xīn
    dòu
    qiān
    zhào
    lín
    luán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1