许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《水调歌头 胭脂井次汤碧山教授韵》
分享数:5
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写山|写人|写草|

他山一卷石,何意效时妆。

天生偶然斑驳,兰麝不能香。

*作陈家宫井,浇出后庭玉树,直使国俱亡。

故邑久眢废,陈迹草茫茫。

叹人间,才璇室,又阿房。

丽华*发如鉴,曾此笑相将。

一旦江山瓶坠,犹欲夫妻同穴,甚矣色成荒。

五色补天缺,万世仰娲皇。

拼音
shuǐ diào tóu yān zhī jǐng tāng shān jiāo shòu yùn
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
shān juàn shí xiào shí zhuāng        tiān shēng ǒu rán bān lán shè néng xiāng        zuò chén jiā gōng jǐng jiāo chū hòu tíng shù zhí shǐ 使 guó wáng        jiǔ yuān fèi chén cǎo máng máng        tàn rén jiān cái xuán shì yòu ā fáng        huá jiàn céng xiào xiàng jiāng        dàn jiāng shān píng zhuì yóu tóng xué shèn chéng huāng        tiān quē wàn shì yǎng huáng       
水调歌头 胭脂井次汤碧山教授韵注音
  • shuǐ
    diào
    tóu
     
    yān
    zhī
    jǐng
    tāng
    shān
    jiāo
    shòu
    yùn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • shān
    juàn
    shí
    xiào
    shí
    zhuāng
    tiān
    shēng
    ǒu
    rán
    bān
    lán
    shè
    néng
    xiāng
    zuò
    chén
    jiā
    gōng
    jǐng
    jiāo
    chū
    hòu
    tíng
    shù
    zhí
    shǐ
    使
    guó
    wáng
    jiǔ
    yuān
    fèi
    chén
    cǎo
    máng
    máng
    tàn
    rén
    jiān
    cái
    xuán
    shì
    yòu
    ā
    fáng
    huá
    jiàn
    céng
    xiào
    xiàng
    jiāng
    dàn
    jiāng
    shān
    píng
    zhuì
    yóu
    tóng
    xué
    shèn
    chéng
    huāng
    tiān
    quē
    wàn
    shì
    yǎng
    huáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1