赵汝鐩(1172-1246),字明翁,号野谷,袁州(今江西宜春)人。宋太宗八世孙。宁宗嘉泰二年进士。祖父不倦,官少师;父善坚,户部尚书,娶忠文公孙女,家世显赫。理宗绍定二年(1229年)改知郴州,两次击退敌贼侵扰,俘获甚众。四年(1231年),转为荆湖南路提点刑狱,又改湖南宪漕,广南东路转运使,知安吉州,江东提刑,以刑部郎官召。理宗淳祐五年(1245年),出知温州,“以劳属疾”,次年六月辛未卒于任,年七十五岁,积阶中大夫,食邑三百户。八年(1248年)归葬袁州故里。赵汝鐩作为江湖诗派之一员,有《野谷诗稿》传世,存诗近三百首,于时颇负盛名。► 赵汝鐩的诗文(116篇)

赵汝鐩其它作品精选

zuopinjingxuan

《水琴》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:赵汝鐩 | 类型:写风|写水|

盎缶停涵水一泓,中存雅意超器形。

欲滴未滴天地寂,须臾宫商若相赓。

妙趣不劳徽外索,泛声不自弦上生。

小点恩怨作儿语,大点九皋闻鹤鸣。

疏数变化似有节,多是洋洋流水音。

残沥断续楚天晓,余响勾引南风薰。

平生筝笛厌郑卫,羌借古韵洗古心。

又不如齁齁北窗睡,两耳不听元亏成。

拼音
shuǐ qín
[ [ sòng cháo ] ] zhào suì
àng fǒu tíng hán shuǐ hóng zhōng cún chāo xíng        wèi tiān gōng shāng ruò xiàng gēng        miào láo huī wài suǒ fàn shēng xián shàng shēng        xiǎo diǎn ēn yuàn zuò ér diǎn jiǔ gāo wén míng        shū shù biàn huà yǒu jiē duō shì yáng yáng liú shuǐ yīn        cán duàn chǔ tiān xiǎo xiǎng gōu yǐn nán fēng xūn        píng shēng zhēng yàn zhèng wèi qiāng jiè yùn xīn        yòu běi chuāng shuì liǎng ěr tīng yuán kuī chéng       
水琴注音
  • shuǐ
    qín
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhào
    suì
  • àng
    fǒu
    tíng
    hán
    shuǐ
    hóng
    zhōng
    cún
    chāo
    xíng
    wèi
    tiān
    gōng
    shāng
    ruò
    xiàng
    gēng
    miào
    láo
    huī
    wài
    suǒ
    fàn
    shēng
    xián
    shàng
    shēng
    xiǎo
    diǎn
    ēn
    yuàn
    zuò
    ér
    diǎn
    jiǔ
    gāo
    wén
    míng
    shū
    shù
    biàn
    huà
    yǒu
    jiē
    duō
    shì
    yáng
    yáng
    liú
    shuǐ
    yīn
    cán
    duàn
    chǔ
    tiān
    xiǎo
    xiǎng
    gōu
    yǐn
    nán
    fēng
    xūn
    píng
    shēng
    zhēng
    yàn
    zhèng
    wèi
    qiāng
    jiè
    yùn
    xīn
    yòu
    běi
    chuāng
    shuì
    liǎng
    ěr
    tīng
    yuán
    kuī
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1