měi
每
dàn
旦
wén
闻
zhōng
钟
gǔ
鼓
zhū
诸
shēng
声
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
fāng
方
huí
回
niǎo
鸟
què
雀
cì
次
dì
第
qǐ
起
,
,
gǔ
鼓
zhōng
钟
gèng
更
dié
迭
míng
鸣
。
。
zhī
只
yīng
应
pò
迫
rén
人
lǎo
老
,
,
qǐ
岂
shì
是
bào
报
tiān
天
míng
明
。
。
ài
隘
xiàng
巷
xuān
喧
sàng
丧
shì
事
,
,
yáo
遥
fēng
风
guò
过
shì
市
shēng
声
。
。
yǒu
有
wéi
为
wú
无
bú
不
jìn
尽
,
,
hé
何
kǔ
苦
gèng
更
dāo
刀
bīng
兵
。
。