苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《欧阳太师挽词三首》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写风|写人|感叹|

雄文元命世,直气早成风。

受任衰迟后,安邦反侧中。

回天深有力,扈圣耻言功。

事已身随去,惊嗟柱石空。

唐弊文初丧,书成法至今。

雍容趋圣处,深切可人心。

气力知难继,风流喜不淫。

悬知公欲谢,异说勇交侵。

推毂诚多士,登龙盛一时。

西门行有恸,东阁见无期。

念昔先君子,尝蒙国士知。

旧恩终未报,感叹不胜悲。

拼音
ōu yáng tài shī wǎn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
xióng wén yuán mìng shì zhí zǎo chéng fēng        shòu rèn shuāi chí hòu ān bāng fǎn zhōng        huí tiān shēn yǒu shèng chǐ yán gōng        shì shēn suí jīng jiē zhù shí kōng        táng wén chū sàng shū chéng zhì jīn        yōng róng shèng chù shēn qiē rén xīn        zhī nán fēng liú yín        xuán zhī gōng xiè shuō yǒng jiāo qīn        tuī chéng duō shì dēng lóng shèng shí        西 mén háng yǒu tòng dōng jiàn        niàn xiān jun1 cháng méng guó shì zhī        jiù ēn zhōng wèi bào gǎn tàn shèng bēi       
欧阳太师挽词三首注音
  • ōu
    yáng
    tài
    shī
    wǎn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • xióng
    wén
    yuán
    mìng
    shì
    zhí
    zǎo
    chéng
    fēng
    shòu
    rèn
    shuāi
    chí
    hòu
    ān
    bāng
    fǎn
    zhōng
    huí
    tiān
    shēn
    yǒu
    shèng
    chǐ
    yán
    gōng
    shì
    shēn
    suí
    jīng
    jiē
    zhù
    shí
    kōng
    táng
    wén
    chū
    sàng
    shū
    chéng
    zhì
    jīn
    yōng
    róng
    shèng
    chù
    shēn
    qiē
    rén
    xīn
    zhī
    nán
    fēng
    liú
    yín
    xuán
    zhī
    gōng
    xiè
    shuō
    yǒng
    jiāo
    qīn
    tuī
    chéng
    duō
    shì
    dēng
    lóng
    shèng
    shí
    西
    mén
    háng
    yǒu
    tòng
    dōng
    jiàn
    niàn
    xiān
    jun1
    cháng
    méng
    guó
    shì
    zhī
    jiù
    ēn
    zhōng
    wèi
    bào
    gǎn
    tàn
    shèng
    bēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1