陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。

陈师道其它作品精选

zuopinjingxuan

《次韵苏公蜡梅》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:陈师道 | 类型:写雪|写风|写花|写山|写人|看花|写湖|西湖|写梅|写酒|

化人巧作襄样花,何年落子空王家。

羽衣霓袖涴香蜡,从此人间识尤物。

青琐诸郎郤未知,天公下取仙翁诗。

乌丸鸡距写玉叶,郤怪寒花未清绝。

北风驱雪度关山,把烛看花夜不眠。

明朝诗成公亦去,长使梅仙诵佳句。

湖山信美更须人,已觉西湖属此君。

坐想明年吴与越,行酒赋诗听击鉢。

拼音
yùn gōng méi
[ [ sòng cháo ] ] chén shī dào
huà rén qiǎo zuò xiāng yàng huā nián luò kōng wáng jiā        xiù xiāng cóng rén jiān shí yóu        qīng suǒ zhū láng qiè wèi zhī tiān gōng xià xiān wēng shī        wán xiě qiè guài hán huā wèi qīng jué        běi fēng xuě guān shān zhú kàn huā mián        míng cháo shī chéng gōng zhǎng shǐ 使 méi xiān sòng jiā        shān xìn měi gèng rén jiào 西 shǔ jun1        zuò xiǎng míng nián yuè háng jiǔ shī tīng       
次韵苏公蜡梅注音
  • yùn
    gōng
    méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    shī
    dào
  • huà
    rén
    qiǎo
    zuò
    xiāng
    yàng
    huā
    nián
    luò
    kōng
    wáng
    jiā
    xiù
    xiāng
    cóng
    rén
    jiān
    shí
    yóu
    qīng
    suǒ
    zhū
    láng
    qiè
    wèi
    zhī
    tiān
    gōng
    xià
    xiān
    wēng
    shī
    wán
    xiě
    qiè
    guài
    hán
    huā
    wèi
    qīng
    jué
    běi
    fēng
    xuě
    guān
    shān
    zhú
    kàn
    huā
    mián
    míng
    cháo
    shī
    chéng
    gōng
    zhǎng
    shǐ
    使
    méi
    xiān
    sòng
    jiā
    shān
    xìn
    měi
    gèng
    rén
    jiào
    西
    shǔ
    jun1
    zuò
    xiǎng
    míng
    nián
    yuè
    háng
    jiǔ
    shī
    tīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1