(1227—1307)宋元间徽州歙县人,字万里,号虚谷。幼孤,从叔父学。宋理宗景定三年进士。初媚贾似道,似道败,又上十可斩之疏。后官知严州,以城降元,为建德路总管。寻罢归,遂肆意于诗。有《桐江集》、《续古今考》,又选唐宋以来律诗,为《瀛奎律髓》。
《次韵仁近讶约予不至》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:方回 | 类型:春天|写风|写山|写马|写人|写鬼|写湖|写云|写酒|

风尘矫虔称寡孤,疲甿暴骨纷痕瘏。

骤得如愿宫亭湖,鬼妾色悲充尔娱。

老夫旅庖悭薪蔬,爨仆揶揄朝连晡。

畴昔过君观异书,谇语谓为饥所驱。

前二千石出无马,徒步亦无傍人扶。

忽往倏还元不拘,休官解缚身自如。

有酒可再折简呼,索诗即恐技如鼯。

归与归与巾柴车,不用祖席歌骊驹。

青山白云落吾手,春天梦断章台柳。

拼音
yùn rén jìn yuē zhì
[ [ sòng cháo ] ] fāng huí
fēng chén jiǎo qián chēng guǎ máng bào fēn hén        zhòu yuàn gōng tíng guǐ qiè bēi chōng ěr        lǎo páo qiān xīn shū cuàn cháo lián        chóu guò jun1 guān shū suì wèi wéi suǒ        qián èr qiān shí chū bàng rén        wǎng shū hái yuán xiū guān jiě shēn        yǒu jiǔ zài shé jiǎn suǒ shī kǒng        guī guī jīn chái chē yòng        qīng shān bái yún luò shǒu chūn tiān mèng duàn zhāng tái liǔ       
次韵仁近讶约予不至注音
  • yùn
    rén
    jìn
    yuē
    zhì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    huí
  • fēng
    chén
    jiǎo
    qián
    chēng
    guǎ
    máng
    bào
    fēn
    hén
    zhòu
    yuàn
    gōng
    tíng
    guǐ
    qiè
    bēi
    chōng
    ěr
    lǎo
    páo
    qiān
    xīn
    shū
    cuàn
    cháo
    lián
    chóu
    guò
    jun1
    guān
    shū
    suì
    wèi
    wéi
    suǒ
    qián
    èr
    qiān
    shí
    chū
    bàng
    rén
    wǎng
    shū
    hái
    yuán
    xiū
    guān
    jiě
    shēn
    yǒu
    jiǔ
    zài
    shé
    jiǎn
    suǒ
    shī
    kǒng
    guī
    guī
    jīn
    chái
    chē
    yòng
    qīng
    shān
    bái
    yún
    luò
    shǒu
    chūn
    tiān
    mèng
    duàn
    zhāng
    tái
    liǔ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1