张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出生显赫,张镃为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。张镃又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。
《椶笋诗》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:张镃 | 类型:写雨|写风|写人|写鱼|

庭阶少幽蔚,树石聊森陈。

海椶最先来。

相看两经春。

风枯黄发短,雨老苍皮皴。

叶添朝暮层,尚欠著语新。

阴霖欻几月,芳苞吐轮囷。

尝闻肤毳间,若笋味可珍。

使其姿柔媚,未必藏甘淳。

耐馋不忍剖,是乃吾术仁。

诗人例虚谈,夸衒毋谆谆。

缘木而得鱼,虑贻俗子嗔。

拼音
zōng sǔn shī
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
tíng jiē shǎo yōu wèi shù shí liáo sēn chén        hǎi zōng zuì xiān lái        xiàng kàn liǎng jīng chūn        fēng huáng duǎn lǎo cāng cūn        tiān cháo céng shàng qiàn zhe xīn        yīn lín yuè fāng bāo lún qūn        cháng wén cuì jiān ruò sǔn wèi zhēn        shǐ 使 姿 róu mèi wèi cáng gān chún        nài chán rěn pōu shì nǎi shù rén        shī rén tán kuā xuàn zhūn zhūn        yuán ér chēn       
椶笋诗注音
  • zōng
    sǔn
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • tíng
    jiē
    shǎo
    yōu
    wèi
    shù
    shí
    liáo
    sēn
    chén
    hǎi
    zōng
    zuì
    xiān
    lái
    xiàng
    kàn
    liǎng
    jīng
    chūn
    fēng
    huáng
    duǎn
    lǎo
    cāng
    cūn
    tiān
    cháo
    céng
    shàng
    qiàn
    zhe
    xīn
    yīn
    lín
    yuè
    fāng
    bāo
    lún
    qūn
    cháng
    wén
    cuì
    jiān
    ruò
    sǔn
    wèi
    zhēn
    shǐ
    使
    姿
    róu
    mèi
    wèi
    cáng
    gān
    chún
    nài
    chán
    rěn
    pōu
    shì
    nǎi
    shù
    rén
    shī
    rén
    tán
    kuā
    xuàn
    zhūn
    zhūn
    yuán
    ér
    chēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1