仇远(1247-?)字仁近,一字仁父,号山村,钱塘(今浙江杭州)人。咸淳间与白挺同以诗名,人谓之仇白。张雨、张翥、莫维贤皆出其门。宋亡后,《乐府补题》及月泉吟社皆有其诗词。大德九年(1305),为溧阳州学教授。方回《桐江续集》卷三四《送仇仁近溧阳教序》曰:「吾友山村居士仇君远仁近,受溧阳州教,年五十八矣。」寻以杭州知事致仕,自号近村,又号山村民。延祐七年(1320)张翥作《最高楼·为山村仇先生寿》词云:「方寸地,七十四年春。」盖享高年据冯登府《无弦琴谱跋》,仇远家馀杭后垕上之仇山,高文简为作《山村图》。后居虎林白龟池上。晚,归老西湖,偕林昉、白龟池、吴大有、胡仲弓辈七人,以诗酒送年。卒葬杭州北山栖霞岭下。有《金渊集》六卷,《仇山村遗集》一卷。词有《无弦琴谱》二卷,刻于《疆村丛书》。尝为张炎《山中白云词》作序,自谓「词尤难于诗」。「予幼有此癖,老颇知难,然已有三数曲流传朋友间,山歌村谣,岂足与叔夏词比哉。」

仇远其它作品精选

zuopinjingxuan

《梅花》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:仇远 | 类型:写风|写花|黄昏|

为怕缁尘染素衣,冻痕封蕊放春迟。

月来忽送阑干影,春到不分南北枝。

啼梦翠禽依树宿,断魂玉笛隔花吹。

任他万片随风去,须有青青呀底时。

梦想幽芳无处寻,相逢依旧岁寒心。

要看叶底玲珑玉,休折枝头蓓蕾金。

清晓风霜和艳冷,黄昏庭院觉香深。

扬州一树春多少,殢得何郎瘦不禁。

拼音
méi huā
[ [ sòng cháo ] ] chóu yuǎn
wéi chén rǎn dòng hén fēng ruǐ fàng chūn chí        yuè lái sòng lán gàn yǐng chūn dào fèn nán běi zhī        mèng cuì qín shù xiǔ 宿 duàn hún huā chuī        rèn wàn piàn suí fēng yǒu qīng qīng ya shí        mèng xiǎng yōu fāng chù xún xiàng féng jiù suì hán xīn        yào kàn líng lóng xiū shé zhī tóu bèi lěi jīn        qīng xiǎo fēng shuāng yàn lěng huáng hūn tíng yuàn jiào xiāng shēn        yáng zhōu shù chūn duō shǎo láng shòu jìn       
梅花注音
  • méi
    huā
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chóu
    yuǎn
  • wéi
    chén
    rǎn
    dòng
    hén
    fēng
    ruǐ
    fàng
    chūn
    chí
    yuè
    lái
    sòng
    lán
    gàn
    yǐng
    chūn
    dào
    fèn
    nán
    běi
    zhī
    mèng
    cuì
    qín
    shù
    xiǔ
    宿
    duàn
    hún
    huā
    chuī
    rèn
    wàn
    piàn
    suí
    fēng
    yǒu
    qīng
    qīng
    ya
    shí
    mèng
    xiǎng
    yōu
    fāng
    chù
    xún
    xiàng
    féng
    jiù
    suì
    hán
    xīn
    yào
    kàn
    líng
    lóng
    xiū
    shé
    zhī
    tóu
    bèi
    lěi
    jīn
    qīng
    xiǎo
    fēng
    shuāng
    yàn
    lěng
    huáng
    hūn
    tíng
    yuàn
    jiào
    xiāng
    shēn
    yáng
    zhōu
    shù
    chūn
    duō
    shǎo
    láng
    shòu
    jìn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1