杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《梅杏桃李·一》
分享数:5
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写山|相思|

落莫香魂绕旧宫,讵知色相本来空。

笛声黄鹤高楼上,诗句孤山小店中。

晓树烟霜千万点,晚篱松竹两三丛。

相思只尺凭谁寄,目断天南字字鸿。

拼音
méi xìng táo · ·
[ [ míng cháo ] ] yáng
luò xiāng hún rào jiù gōng zhī xiàng běn lái kōng        shēng huáng gāo lóu shàng shī shān xiǎo diàn zhōng        xiǎo shù yān shuāng qiān wàn diǎn wǎn sōng zhú liǎng sān cóng        xiàng zhī chǐ píng shuí duàn tiān nán hóng 鸿       
梅杏桃李·一注音
  • méi
    xìng
    táo
    ·
    ·
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • luò
    xiāng
    hún
    rào
    jiù
    gōng
    zhī
    xiàng
    běn
    lái
    kōng
    shēng
    huáng
    gāo
    lóu
    shàng
    shī
    shān
    xiǎo
    diàn
    zhōng
    xiǎo
    shù
    yān
    shuāng
    qiān
    wàn
    diǎn
    wǎn
    sōng
    zhú
    liǎng
    sān
    cóng
    xiàng
    zhī
    chǐ
    píng
    shuí
    duàn
    tiān
    nán
    hóng
    鸿

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1