尤袤(mào)(1127年—1202年),字延之,小字季长,号遂初居士,晚年号乐溪、木石老逸民。南宋著名诗人、大臣、藏书家。祖父尤申,父尤时享,治史擅诗。绍兴十八年(1148年),尤袤登进士第。初为泰兴令。孝宗朝,为大宗正丞,累迁至太常少卿,权充礼部侍郎兼修国史,又曾权中书舍人兼直学士。光宗朝为焕章阁侍制、给事中,后授礼部尚书兼侍读。卒后谥号“文简”。尤袤与杨万里、范成大、陆游并称为“南宋四大诗人”。原有《梁溪集》五十卷,早佚。清人尤侗辑有《梁溪遗稿》两卷,刊行于时。

尤袤其它作品精选

zuopinjingxuan

《梅》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:尤袤 | 类型:写雪|写风|

不奈雪埋照,可堪风漏香。

天寒无疹粟,日暮有严妆。

桃李真肥婢,松筠共老苍。

合教居第一,独自占年芳。

拼音
méi
[ [ sòng cháo ] ] yóu mào
nài xuě mái zhào kān fēng lòu xiāng        tiān hán zhěn yǒu yán zhuāng        táo zhēn féi sōng jun1 gòng lǎo cāng        jiāo zhàn nián fāng       
梅注音
  • méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yóu
    mào
  • nài
    xuě
    mái
    zhào
    kān
    fēng
    lòu
    xiāng
    tiān
    hán
    zhěn
    yǒu
    yán
    zhuāng
    táo
    zhēn
    féi
    sōng
    jun1
    gòng
    lǎo
    cāng
    jiāo
    zhàn
    nián
    fāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1