苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《柳子玉郎中挽词二首》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写风|写山|写人|

晚岁抽身尘土中,灊山仍乞古仙宫。

羞将白发随冯叟,欲就丹砂继葛洪。

龙虎未能留物化,芭蕉久已悟身空。

骚人欲作招魂赋,蝉蜕疑非世俗同。

新诗锦绣烂成编,醉墨龙蛇洒未干。

共首卜居空旧约,宛丘携手忆余欢。

风流可见身如在,乡国全归意所安。

行到都门送君处,长河清泪两泛澜。

拼音
liǔ láng zhōng wǎn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
wǎn suì chōu shēn chén zhōng qián shān réng xiān gōng        xiū jiāng bái suí féng sǒu jiù dān shā hóng        lóng wèi néng liú huà jiāo jiǔ shēn kōng        sāo rén zuò zhāo hún chán tuì fēi shì tóng        xīn shī jǐn xiù làn chéng biān zuì lóng shé wèi gàn        gòng shǒu bo kōng jiù yuē wǎn qiū xié shǒu huān        fēng liú jiàn shēn zài xiāng guó quán guī suǒ ān        háng dào dōu mén sòng jun1 chù zhǎng qīng lèi liǎng fàn lán       
柳子玉郎中挽词二首注音
  • liǔ
    láng
    zhōng
    wǎn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • wǎn
    suì
    chōu
    shēn
    chén
    zhōng
    qián
    shān
    réng
    xiān
    gōng
    xiū
    jiāng
    bái
    suí
    féng
    sǒu
    jiù
    dān
    shā
    hóng
    lóng
    wèi
    néng
    liú
    huà
    jiāo
    jiǔ
    shēn
    kōng
    sāo
    rén
    zuò
    zhāo
    hún
    chán
    tuì
    fēi
    shì
    tóng
    xīn
    shī
    jǐn
    xiù
    làn
    chéng
    biān
    zuì
    lóng
    shé
    wèi
    gàn
    gòng
    shǒu
    bo
    kōng
    jiù
    yuē
    wǎn
    qiū
    xié
    shǒu
    huān
    fēng
    liú
    jiàn
    shēn
    zài
    xiāng
    guó
    quán
    guī
    suǒ
    ān
    háng
    dào
    dōu
    mén
    sòng
    jun1
    chù
    zhǎng
    qīng
    lèi
    liǎng
    fàn
    lán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1