晁端礼(1046~1113) 北宋词人。名一作元礼。字次膺。开德府清丰县(今属河南)人,因其父葬于济州任城(今山东济宁),遂为任城人。一说徙家彭门(今江苏徐州)。晁补之称他为十二叔,常与唱和。神宗熙宁六年(1073)举进士,历单州城武主簿、瀛州防御推官,知州平恩县,官满授泰宁军节度推官,迁知大名府莘县事。因得罪上司,废徙达30年之久。徽宗政和三年(1113),由于蔡京举荐,应诏来到京城。适逢宫禁中莲荷初生,他进《并蒂芙蓉》词,大得徽宗称赏。于是以承事郎为大晟府协律。黄称他"与万俟雅言(咏)齐名,按月律进词"(《唐宋诸贤绝妙词选》卷七)。未及供职即病逝。
《柳初新·些儿柄把天来大》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:晁端礼 | 类型:

些儿柄靶天来大。

闷损也、还知麽。

共伊合下、深盟厚约,比望收因结果。

这好事、难成易破。

到如今,彼此无那。

终日行行坐坐。

未曾识、展眉则个。

若还不是、前生注定,甚得许多摧挫。

去你行、有甚罪过。

送一场、烦恼与我。

拼音
liǔ chū xīn · · xiē ér bǐng tiān lái
[ [ sòng cháo ] ] cháo duān
xiē ér bǐng tiān lái        mèn sǔn hái zhī me        gòng xià shēn méng hòu yuē wàng shōu yīn jié guǒ        zhè hǎo shì nán chéng        dào jīn        zhōng háng háng zuò zuò        wèi céng shí zhǎn méi        ruò hái shì qián shēng zhù dìng shèn duō cuī cuò        háng yǒu shèn zuì guò        sòng chǎng fán nǎo       
柳初新·些儿柄把天来大注音
  • liǔ
    chū
    xīn
    ·
    ·
    xiē
    ér
    bǐng
    tiān
    lái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    duān
  • xiē
    ér
    bǐng
    tiān
    lái
    mèn
    sǔn
    hái
    zhī
    me
    gòng
    xià
    shēn
    méng
    hòu
    yuē
    wàng
    shōu
    yīn
    jié
    guǒ
    zhè
    hǎo
    shì
    nán
    chéng
    dào
    jīn
    zhōng
    háng
    háng
    zuò
    zuò
    wèi
    céng
    shí
    zhǎn
    méi
    ruò
    hái
    shì
    qián
    shēng
    zhù
    dìng
    shèn
    duō
    cuī
    cuò
    háng
    yǒu
    shèn
    zuì
    guò
    sòng
    chǎng
    fán
    nǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1