sōng
松
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wáng
王
ruì
睿
hán
寒
sōng
松
sǒng
耸
bá
拔
yǐ
倚
cāng
苍
cén
岑
,
,
lǜ
绿
yè
叶
fú
扶
shū
疏
zì
自
jié
结
yīn
阴
。
。
dīng
丁
gù
固
mèng
梦
shí
时
hái
还
yǒu
有
yì
意
,
,
qín
秦
wáng
王
fēng
封
rì
日
qǐ
岂
wú
无
xīn
心
。
。
cháng
常
jiāng
将
zhèng
正
jiē
节
qī
栖
gū
孤
hè
鹤
,
,
bú
不
qiǎn
遣
gāo
高
zhī
枝
xiǔ
宿
zhòng
众
qín
禽
。
。
hǎo
好
shì
是
tè
特
diāo
凋
qún
群
mù
木
hòu
后
,
,
hù
护
shuāng
霜
líng
凌
xuě
雪
cuì
翠
yú
逾
shēn
深
。
。