陈陶(约公元812—约885年):字嵩伯,号三教布衣。《全唐诗》卷七百四十五“陈陶”传作“岭南(一云鄱阳,一云剑浦)人”。然而从其《闽川梦归》等诗题,以及称建水(在今福建南平市东南,即闽江上游)一带山水为“家山”(《投赠福建路罗中丞》)来看,当是剑浦(今福建南平)人,而岭南(今广东广西一带)或鄱阳(今江西波阳)只是他的祖籍。早年游学长安,善天文历象,尤工诗。举进士不第,遂恣游名山。唐宣宗大中(847—860年)时,隐居洪州西山(在今江西新建县西),后不知所终。有诗十卷,已散佚,后人辑有《陈嵩伯诗集》一卷。

陈陶其它作品精选

zuopinjingxuan

《谪仙词》
分享数:77
朝代: 唐朝 | 作者:陈陶 | 类型:写人|写云|

牧龙丈人病高秋,群童击节星汉愁。

瑶台凤辇不胜恨, 太古一声龙白头。

玉气兰光久摧折,上清鸡犬音书绝。

蜺旌失手远于天,三岛空云对秋月。

人间磊磊浮沤客, 鸑鷟蜻蜓飞自隔。

不应冠盖逐黄埃,长梦真君旧恩泽。

拼音
zhé xiān
[ [ táng cháo ] ] chén táo
lóng zhàng rén bìng gāo qiū , , qún tóng jiē xīng hàn chóu       
yáo tái fèng niǎn shèng hèn , ,        tài shēng lóng bái tóu       
lán guāng jiǔ cuī shé , , shàng qīng quǎn yīn shū jué       
jīng shī shǒu yuǎn tiān , , sān dǎo kōng yún duì qiū yuè       
rén jiān lěi lěi ōu , ,        yuè zhuó qīng tíng fēi       
yīng guàn gài zhú huáng āi , , zhǎng mèng zhēn jun1 jiù ēn
谪仙词注音
  • zhé
    xiān
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    táo
  • lóng
    zhàng
    rén
    bìng
    gāo
    qiū
    ,
    ,
    qún
    tóng
    jiē
    xīng
    hàn
    chóu
  • yáo
    tái
    fèng
    niǎn
    shèng
    hèn
    ,
    ,
     
    tài
    shēng
    lóng
    bái
    tóu
  • lán
    guāng
    jiǔ
    cuī
    shé
    ,
    ,
    shàng
    qīng
    quǎn
    yīn
    shū
    jué
  • jīng
    shī
    shǒu
    yuǎn
    tiān
    ,
    ,
    sān
    dǎo
    kōng
    yún
    duì
    qiū
    yuè
  • rén
    jiān
    lěi
    lěi
    ōu
    ,
    ,
     
    yuè
    zhuó
    qīng
    tíng
    fēi
  • yīng
    guàn
    gài
    zhú
    huáng
    āi
    ,
    ,
    zhǎng
    mèng
    zhēn
    jun1
    jiù
    ēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1