(1227—1307)宋元间徽州歙县人,字万里,号虚谷。幼孤,从叔父学。宋理宗景定三年进士。初媚贾似道,似道败,又上十可斩之疏。后官知严州,以城降元,为建德路总管。寻罢归,遂肆意于诗。有《桐江集》、《续古今考》,又选唐宋以来律诗,为《瀛奎律髓》。
《杨村秋晓》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:方回 | 类型:写马|写人|

今日定复热,月落色亦红。

东方垂欲明,忽被林雾浓。

已有牧牛儿,出没黯淡中。

暗行三十里,兀兀视马鬃。

天宇悉已白,始见真秋容。

宿鹭起空际,鸣雀出林丛。

何所最可喜,稻熟岁粗丰。

人世强食弱,生生终不穷。

干戈汹海宇,幸存兹老农。

古来几魏徵,死为田舍翁。

拼音
yáng cūn qiū xiǎo
[ [ sòng cháo ] ] fāng huí
jīn dìng yuè luò hóng        dōng fāng chuí míng bèi lín nóng        yǒu niú ér chū méi àn dàn zhōng        àn háng sān shí shì zōng        tiān bái shǐ jiàn zhēn qiū róng        xiǔ 宿 kōng míng què chū lín cóng        suǒ zuì dào shú suì fēng        rén shì qiáng shí ruò shēng shēng zhōng qióng        gàn xiōng hǎi xìng cún lǎo nóng        lái wèi zhēng wéi tián shě wēng       
杨村秋晓注音
  • yáng
    cūn
    qiū
    xiǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    huí
  • jīn
    dìng
    yuè
    luò
    hóng
    dōng
    fāng
    chuí
    míng
    bèi
    lín
    nóng
    yǒu
    niú
    ér
    chū
    méi
    àn
    dàn
    zhōng
    àn
    háng
    sān
    shí
    shì
    zōng
    tiān
    bái
    shǐ
    jiàn
    zhēn
    qiū
    róng
    xiǔ
    宿
    kōng
    míng
    què
    chū
    lín
    cóng
    suǒ
    zuì
    dào
    shú
    suì
    fēng
    rén
    shì
    qiáng
    shí
    ruò
    shēng
    shēng
    zhōng
    qióng
    gàn
    xiōng
    hǎi
    xìng
    cún
    lǎo
    nóng
    lái
    wèi
    zhēng
    wéi
    tián
    shě
    wēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1