文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。
《李道士惠琴轩集·零》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:文同 | 类型:写雨|写风|

寿宁孙老画壁下,当日偶同君此行。

是时众里略一揖,自尔乃得君时名。

风驰雨绝十五载,此地忽尔相逢迎。

见投琴轩两大集,宝匣金钥缄瑶琼。

未开试使道所有,毛发寒竖肝胆惊。

归来烧灯读至晓,句险短歌报佳惠,它日愿将朝七璎。

拼音
dào shì huì qín xuān · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
shòu 寿 níng sūn lǎo huà xià dāng ǒu tóng jun1 háng        shì shí zhòng luè ěr nǎi jun1 shí míng        fēng chí jué shí zǎi ěr xiàng féng yíng        jiàn tóu qín xuān liǎng bǎo xiá jīn yào jiān yáo qióng        wèi kāi shì shǐ 使 dào suǒ yǒu máo hán shù gān dǎn jīng        guī lái shāo dēng zhì xiǎo xiǎn duǎn bào jiā huì yuàn jiāng cháo yīng       
李道士惠琴轩集·零注音
  • dào
    shì
    huì
    qín
    xuān
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wén
    tóng
  • shòu
    寿
    níng
    sūn
    lǎo
    huà
    xià
    dāng
    ǒu
    tóng
    jun1
    háng
    shì
    shí
    zhòng
    luè
    ěr
    nǎi
    jun1
    shí
    míng
    fēng
    chí
    jué
    shí
    zǎi
    ěr
    xiàng
    féng
    yíng
    jiàn
    tóu
    qín
    xuān
    liǎng
    bǎo
    xiá
    jīn
    yào
    jiān
    yáo
    qióng
    wèi
    kāi
    shì
    shǐ
    使
    dào
    suǒ
    yǒu
    máo
    hán
    shù
    gān
    dǎn
    jīng
    guī
    lái
    shāo
    dēng
    zhì
    xiǎo
    xiǎn
    duǎn
    bào
    jiā
    huì
    yuàn
    jiāng
    cháo
    yīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1