(1545—1607)明山东东阿人,字可远,更字无垢。于慎思弟。隆庆二年进士。万历初历修撰、日讲官,以论张居正“夺情”,触其怒。以疾归。居正死后复起。时居正家被抄没,慎行劝任其事者应念居正母及诸子颠沛可伤。累迁礼部尚书。明习典制,诸大礼多所裁定。以请神宗早立太子,去官家居十余年。万历三十五年,廷推阁臣,以太子少保兼东阁大学士,入参机务,以病不能任职。旋卒,谥文定。学问贯穿百家,通晓掌故。与冯琦并为一时文学之冠。有《谷城山馆诗文集》。
《杂诗三首》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:于慎行 | 类型:写景|写雨|写风|写马|

延陵有长剑,宝若千金璧。

闭匣泣风雨,开匣干星日。

骏马与名都,罗列终不易。

服之适异土,见谓铅刀质。

徐君亦何为,神襟独尔识。

欲色在不言,心许成莫逆。

如何历聘归,墓门已有棘。

含意竟未伸,涕下空沾臆。

宰木集晨风,可以悬三尺。

寸心苟不渝,是物何足惜。

驱马去郊原,弃置如遗迹。

贤哉贵公子,交情固金石。

咄彼市门徒,景行宜自惕。

拼音
shī sān shǒu
[ [ míng cháo ] ] shèn háng
yán líng yǒu zhǎng jiàn bǎo ruò qiān jīn        xiá fēng kāi xiá gàn xīng        jun4 míng dōu luó liè zhōng        zhī shì jiàn wèi qiān dāo zhì        jun1 wéi shén jīn ěr shí        zài yán xīn chéng        pìn guī mén yǒu        hán jìng wèi shēn xià kōng zhān        zǎi chén fēng xuán sān chǐ        cùn xīn gǒu shì        jiāo yuán zhì        xián zāi guì gōng jiāo qíng jīn shí        duō shì mén jǐng háng       
杂诗三首注音
  • shī
    sān
    shǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    shèn
    háng
  • yán
    líng
    yǒu
    zhǎng
    jiàn
    bǎo
    ruò
    qiān
    jīn
    xiá
    fēng
    kāi
    xiá
    gàn
    xīng
    jun4
    míng
    dōu
    luó
    liè
    zhōng
    zhī
    shì
    jiàn
    wèi
    qiān
    dāo
    zhì
    jun1
    wéi
    shén
    jīn
    ěr
    shí
    zài
    yán
    xīn
    chéng
    pìn
    guī
    mén
    yǒu
    hán
    jìng
    wèi
    shēn
    xià
    kōng
    zhān
    zǎi
    chén
    fēng
    xuán
    sān
    chǐ
    cùn
    xīn
    gǒu
    shì
    jiāo
    yuán
    zhì
    xián
    zāi
    guì
    gōng
    jiāo
    qíng
    jīn
    shí
    duō
    shì
    mén
    jǐng
    háng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1