黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《杂言赠罗茂衡》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|写雷|

嗟来茂衡,学道如登。

欲与天地为友,欲与日月并行。

万物峥嵘,本由心生。

去子之取舍与爱僧,惟人自缚非天黥。

堕子筋骨,堂堂法窟。

九邱四溟,同一眼精。

不改五官之用,而透声色;

常为万物之宰,而无死生。

念子坐幽室,炉香思青冥。

是谓蛰虫欲作,吾惊之以雷霆。

拼音
yán zèng luó mào héng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiē lái mào héng xué dào dēng        tiān wéi yǒu yuè bìng háng        wàn zhēng róng běn yóu xīn shēng        zhī shě ài sēng wéi rén fēi tiān qíng        duò jīn táng táng        jiǔ qiū míng tóng yǎn jīng        gǎi guān zhī yòng ér tòu shēng ; ;        cháng wéi wàn zhī zǎi ér shēng        niàn zuò yōu shì xiāng qīng míng        shì wèi zhé chóng zuò jīng zhī léi tíng       
杂言赠罗茂衡注音
  • yán
    zèng
    luó
    mào
    héng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jiē
    lái
    mào
    héng
    xué
    dào
    dēng
    tiān
    wéi
    yǒu
    yuè
    bìng
    háng
    wàn
    zhēng
    róng
    běn
    yóu
    xīn
    shēng
    zhī
    shě
    ài
    sēng
    wéi
    rén
    fēi
    tiān
    qíng
    duò
    jīn
    táng
    táng
    jiǔ
    qiū
    míng
    tóng
    yǎn
    jīng
    gǎi
    guān
    zhī
    yòng
    ér
    tòu
    shēng
    ;
    ;
    cháng
    wéi
    wàn
    zhī
    zǎi
    ér
    shēng
    niàn
    zuò
    yōu
    shì
    xiāng
    qīng
    míng
    shì
    wèi
    zhé
    chóng
    zuò
    jīng
    zhī
    léi
    tíng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1