江淹(444—505),字文通,南朝著名文学家、散文家,历仕三朝,宋州济阳考城(今河南省商丘市民权县)人。江淹少时孤贫好学,六岁能诗,十三岁丧父。二十岁左右在新安王刘子鸾幕下任职,开始其政治生涯,历仕南朝宋、齐、梁三代。江淹在仕途上早年不甚得志。泰始二年(466年),江淹转入建平王刘景素幕,江淹受广陵令郭彦文案牵连,被诬受贿入狱,在狱中上书陈情获释。刘景素密谋叛乱,江淹曾多次谏劝,刘景素不纳,贬江淹为建安吴兴县令。宋顺帝升明元年(477年),齐高帝萧道成执政,把江淹自吴兴召回,并任为尚书驾部郎、骠骑参军事,大受重用。

江淹其它作品精选

zuopinjingxuan

《杂体诗 许征君询自叙》
分享数:3
朝代: 南北朝 | 作者:江淹 | 类型:写云|

张子闇内机。

单生蔽外象。

一时排冥筌。

冷然空中赏。

遣此弱丧情。

资神任独往。

采药白云隈。

聊以肆所养。

丹葩曜芳蕤。

绿竹阴闲敞。

苕苕寄意胜。

不觉凌虚上。

曲棂激鲜飚。

石室有幽响。

去矣从所欲。

得失非外奖。

至哉操斤客。

重明固已朗。

五难既洒落。

超迹绝尘网。

拼音
shī zhēng jun1 xún
[ [ nán běi cháo ] ] jiāng yān
zhāng ān nèi        dān shēng wài xiàng        shí pái míng quán        lěng rán kōng zhōng shǎng        qiǎn ruò sàng qíng        shén rèn wǎng        cǎi yào bái yún wēi        liáo suǒ yǎng        dān yào fāng ruí        绿 zhú yīn xián chǎng        tiáo tiáo shèng        jiào líng shàng        líng xiān biāo        shí shì yǒu yōu xiǎng        cóng suǒ        shī fēi wài jiǎng        zhì zāi cāo jīn        zhòng míng lǎng        nán luò        chāo jué chén wǎng       
杂体诗 许征君询自叙注音
  • shī
     
    zhēng
    jun1
    xún
  • [
    [
    nán
    běi
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    yān
  • zhāng
    ān
    nèi
    dān
    shēng
    wài
    xiàng
    shí
    pái
    míng
    quán
    lěng
    rán
    kōng
    zhōng
    shǎng
    qiǎn
    ruò
    sàng
    qíng
    shén
    rèn
    wǎng
    cǎi
    yào
    bái
    yún
    wēi
    liáo
    suǒ
    yǎng
    dān
    yào
    fāng
    ruí
    绿
    zhú
    yīn
    xián
    chǎng
    tiáo
    tiáo
    shèng
    jiào
    líng
    shàng
    líng
    xiān
    biāo
    shí
    shì
    yǒu
    yōu
    xiǎng
    cóng
    suǒ
    shī
    fēi
    wài
    jiǎng
    zhì
    zāi
    cāo
    jīn
    zhòng
    míng
    lǎng
    nán
    luò
    chāo
    jué
    chén
    wǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1