「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。
《木兰花慢·倩娇莺姹燕》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写人|写云|

倩娇莺姹燕,说不尽、此时情。

正小院春阑,芳园昼锁,人去花零。

凭高试回望眼,奈遥山远水隔重云。

谁遣风狂雨横,便教无计留春。

谁知雁杳与鸿冥。

自难寄丁宁。

纵柳院颦深,桃门笑在,知属何人。

衣篝几回忘了,奈残香、犹有旧时熏。

空使风头卷絮,为他飘荡花城。

拼音
lán huā màn · · qiàn jiāo yīng chà yàn
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
qiàn jiāo yīng chà yàn shuō jìn shí qíng        zhèng xiǎo yuàn chūn lán fāng yuán zhòu suǒ rén huā líng        píng gāo shì huí wàng yǎn nài yáo shān yuǎn shuǐ zhòng yún        shuí qiǎn fēng kuáng héng biàn 便 jiāo liú chūn        shuí zhī yàn yǎo hóng 鸿 míng        nán dīng níng        zòng liǔ yuàn pín shēn táo mén xiào zài zhī shǔ rén        gōu huí wàng le nài cán xiāng yóu yǒu jiù shí xūn        kōng shǐ 使 fēng tóu juàn wéi piāo dàng huā chéng       
木兰花慢·倩娇莺姹燕注音
  • lán
    huā
    màn
    ·
    ·
    qiàn
    jiāo
    yīng
    chà
    yàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • qiàn
    jiāo
    yīng
    chà
    yàn
    shuō
    jìn
    shí
    qíng
    zhèng
    xiǎo
    yuàn
    chūn
    lán
    fāng
    yuán
    zhòu
    suǒ
    rén
    huā
    líng
    píng
    gāo
    shì
    huí
    wàng
    yǎn
    nài
    yáo
    shān
    yuǎn
    shuǐ
    zhòng
    yún
    shuí
    qiǎn
    fēng
    kuáng
    héng
    biàn
    便
    jiāo
    liú
    chūn
    shuí
    zhī
    yàn
    yǎo
    hóng
    鸿
    míng
    nán
    dīng
    níng
    zòng
    liǔ
    yuàn
    pín
    shēn
    táo
    mén
    xiào
    zài
    zhī
    shǔ
    rén
    gōu
    huí
    wàng
    le
    nài
    cán
    xiāng
    yóu
    yǒu
    jiù
    shí
    xūn
    kōng
    shǐ
    使
    fēng
    tóu
    juàn
    wéi
    piāo
    dàng
    huā
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1