刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。刘敏中今存词 149首。大多是应酬之作,但在一些词中也透露出他"学古无成,于今何补"的岁月蹉跎的怅惘(〔木兰花慢〕《适得醉经乐章》),对"浮世匆匆如此,眼底风尘今古梦"的叹息(〔念奴娇〕《自述呈知己》),以及对"世事何穷"、"兵鏖蜗角"的感慨(〔沁园春〕...
《木兰花慢 赠贵游摘阮,时得名妾,故戏及之》
分享数:4
朝代: 元朝 | 作者:刘敏中 | 类型:写风|写山|写人|写鬼|写云|写酒|

此声何所似,似琴语、更琅然。

问太古遗音,承平旧曲,谁为君传。

知音素蛾好在,只向人怀抱照人圆。

一笑青云公子,不应犹有尘缘。

松间玄鹤舞翩翩。

山鬼下苍烟。

正闭户焚香,流商泛角,非指非弦。

华堂静无俗客,算风流、未减竹林贤。

何日西窗酒醒,听君细泻幽泉。

拼音
lán huā màn zèng guì yóu zhāi ruǎn shí míng qiè zhī
[ [ yuán cháo ] ] liú mǐn zhōng
shēng suǒ qín gèng láng rán        wèn tài yīn chéng píng jiù shuí wéi jun1 chuán        zhī yīn é hǎo zài zhī xiàng rén huái 怀 bào zhào rén yuán        xiào qīng yún gōng yīng yóu yǒu chén yuán        sōng jiān xuán piān piān        shān guǐ xià cāng yān        zhèng fén xiāng liú shāng fàn jiǎo fēi zhǐ fēi xián        huá táng jìng suàn fēng liú wèi jiǎn zhú lín xián        西 chuāng jiǔ xǐng tīng jun1 xiè yōu quán       
木兰花慢 赠贵游摘阮,时得名妾,故戏及之注音
  • lán
    huā
    màn
     
    zèng
    guì
    yóu
    zhāi
    ruǎn
    shí
    míng
    qiè
    zhī
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    mǐn
    zhōng
  • shēng
    suǒ
    qín
    gèng
    láng
    rán
    wèn
    tài
    yīn
    chéng
    píng
    jiù
    shuí
    wéi
    jun1
    chuán
    zhī
    yīn
    é
    hǎo
    zài
    zhī
    xiàng
    rén
    huái
    怀
    bào
    zhào
    rén
    yuán
    xiào
    qīng
    yún
    gōng
    yīng
    yóu
    yǒu
    chén
    yuán
    sōng
    jiān
    xuán
    piān
    piān
    shān
    guǐ
    xià
    cāng
    yān
    zhèng
    fén
    xiāng
    liú
    shāng
    fàn
    jiǎo
    fēi
    zhǐ
    fēi
    xián
    huá
    táng
    jìng
    suàn
    fēng
    liú
    wèi
    jiǎn
    zhú
    lín
    xián
    西
    chuāng
    jiǔ
    xǐng
    tīng
    jun1
    xiè
    yōu
    quán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1