许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《木兰花慢 秦淮,次汤碧山教授韵》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写风|写花|写水|写人|凄凉|写雷|写云|图画|写酒|

问东来何处,控吴越,壮江淮。

爱十里萦纡,水云图画,鼓吹风雷。

回头下临无地,尽朱楼迢隔倚天开。

酒旆高悬别浦,绣帘低拂长桅。

疏狂常与世情乖。

胜地却须来。

漫怀古长歌,后庭花落,斜日潮回。

伤心旧时明月,照凄凉亡国恨无涯。

为问水边鸥鹭,人间几梦庭槐。

拼音
lán huā màn qín huái tāng shān jiāo shòu yùn
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
wèn dōng lái chù kòng yuè zhuàng jiāng huái        ài shí yíng shuǐ yún huà chuī fēng léi        huí tóu xià lín jìn zhū lóu tiáo tiān kāi        jiǔ pèi gāo xuán bié xiù lián zhǎng wéi        shū kuáng cháng shì qíng guāi        shèng què lái        màn huái 怀 zhǎng hòu tíng huā luò xié cháo huí        shāng xīn jiù shí míng yuè zhào liáng wáng guó hèn        wéi wèn shuǐ biān ōu rén jiān mèng tíng huái       
木兰花慢 秦淮,次汤碧山教授韵注音
  • lán
    huā
    màn
     
    qín
    huái
    tāng
    shān
    jiāo
    shòu
    yùn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • wèn
    dōng
    lái
    chù
    kòng
    yuè
    zhuàng
    jiāng
    huái
    ài
    shí
    yíng
    shuǐ
    yún
    huà
    chuī
    fēng
    léi
    huí
    tóu
    xià
    lín
    jìn
    zhū
    lóu
    tiáo
    tiān
    kāi
    jiǔ
    pèi
    gāo
    xuán
    bié
    xiù
    lián
    zhǎng
    wéi
    shū
    kuáng
    cháng
    shì
    qíng
    guāi
    shèng
    què
    lái
    màn
    huái
    怀
    zhǎng
    hòu
    tíng
    huā
    luò
    xié
    cháo
    huí
    shāng
    xīn
    jiù
    shí
    míng
    yuè
    zhào
    liáng
    wáng
    guó
    hèn
    wéi
    wèn
    shuǐ
    biān
    ōu
    rén
    jiān
    mèng
    tíng
    huái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1