刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。
《木兰花·锦云十里川妃供》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:刘因 | 类型:写风|写水|写云|

锦云十里川妃供。

一棹晚凉风款送。

只愁无处着清香,满载月明船已重。

冰壶水鉴元空洞。

天意似嫌红翠拥。

并教风露入吟尊,不惜秋光浑减

拼音
lán huā · · jǐn yún shí chuān fēi gòng
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
jǐn yún shí chuān fēi gòng        zhào wǎn liáng fēng kuǎn sòng        zhī chóu chù zhe qīng xiāng mǎn zǎi yuè míng chuán zhòng        bīng shuǐ jiàn yuán kōng dòng        tiān xián hóng cuì yōng        bìng jiāo fēng yín zūn qiū guāng hún jiǎn
木兰花·锦云十里川妃供注音
  • lán
    huā
    ·
    ·
    jǐn
    yún
    shí
    chuān
    fēi
    gòng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • jǐn
    yún
    shí
    chuān
    fēi
    gòng
    zhào
    wǎn
    liáng
    fēng
    kuǎn
    sòng
    zhī
    chóu
    chù
    zhe
    qīng
    xiāng
    mǎn
    zǎi
    yuè
    míng
    chuán
    zhòng
    bīng
    shuǐ
    jiàn
    yuán
    kōng
    dòng
    tiān
    xián
    hóng
    cuì
    yōng
    bìng
    jiāo
    fēng
    yín
    zūn
    qiū
    guāng
    hún
    jiǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1