李昉(925年-996年2月22日),字明远,汉族,深州饶阳(今河北饶阳县)人,五代至北宋初年名相、文学家。后汉乾佑年间(948年)进士。累官至右拾遗、集贤殿修撰。后周时任集贤殿直学士、翰林学士。宋初为中书舍人。宋太宗时任参知政事、平章事。以特进、司空致仕,至道二年(996年)卒,年七十二,赠司徒,谥文正。李昉效法白居易诗风,为“白体诗”代表人物之一。典诰命共三十余年,曾参与编写宋代四大类书中的三部(《太平御览》、《文苑英华》、《太平广记》),有
《暑雨初晴炎风称解更逢连假甚适闲情竹轩正於》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:李昉 | 类型:

一朝才退掩衡门,如此争能答圣恩。

病质尚惭纡组绶,闲心惟拟泥琴樽。

行虽策杖身无力,卧亦看书眼渐昏。

蓬阁神仙转疏我,近来曾不访西园。

拼音
shǔ chū qíng yán fēng chēng jiě gèng féng lián jiǎ shèn shì xián qíng zhú xuān zhèng
[ [ sòng cháo ] ] fǎng
cháo cái tuì 退 yǎn héng mén zhēng néng shèng ēn        bìng zhì shàng cán shòu xián xīn wéi qín zūn        háng suī zhàng shēn kàn shū yǎn jiàn hūn        péng shén xiān zhuǎn shū jìn lái céng fǎng 访 西 yuán       
暑雨初晴炎风称解更逢连假甚适闲情竹轩正於注音
  • shǔ
    chū
    qíng
    yán
    fēng
    chēng
    jiě
    gèng
    féng
    lián
    jiǎ
    shèn
    shì
    xián
    qíng
    zhú
    xuān
    zhèng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fǎng
  • cháo
    cái
    tuì
    退
    yǎn
    héng
    mén
    zhēng
    néng
    shèng
    ēn
    bìng
    zhì
    shàng
    cán
    shòu
    xián
    xīn
    wéi
    qín
    zūn
    háng
    suī
    zhàng
    shēn
    kàn
    shū
    yǎn
    jiàn
    hūn
    péng
    shén
    xiān
    zhuǎn
    shū
    jìn
    lái
    céng
    fǎng
    访
    西
    yuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1