刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《旅兴(四十首)·112》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写雨|

病身如朽木,螬蚁群萃之。

生意已无多,雨露空其滋。

晨兴步庭除,足弱几不持。

论年未应尔,胡为遽如期。

大块播万形,一躯非我私。

暂假终必还,但有速与迟。

居易以俟命,圣言岂吾欺。

拼音
xìng shí shǒu · · 1 1 1 1 2 2
[ [ míng cháo ] ] liú
bìng shēn xiǔ cáo qún cuì zhī        shēng duō kōng        chén xìng tíng chú ruò chí        lùn nián wèi yīng ěr wéi        kuài wàn xíng fēi        zàn jiǎ zhōng hái dàn yǒu chí        mìng shèng yán       
旅兴(四十首)·112注音
  • xìng
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    1
    1
    1
    1
    2
    2
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • bìng
    shēn
    xiǔ
    cáo
    qún
    cuì
    zhī
    shēng
    duō
    kōng
    chén
    xìng
    tíng
    chú
    ruò
    chí
    lùn
    nián
    wèi
    yīng
    ěr
    wéi
    kuài
    wàn
    xíng
    fēi
    zàn
    jiǎ
    zhōng
    hái
    dàn
    yǒu
    chí
    mìng
    shèng
    yán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1