刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...

刘基其它作品精选

zuopinjingxuan

《旅兴(四十首)·1117》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写风|

秋风肃万物,百虫竞号鸣。

蟪蛄最可怜,切切悲其生。

屣履步庭除,素月圆且明。

玩之不可掇,渺焉忽西倾。

回身掩房闼,怆恍烦虑盈。

太息以终宵,展转难为情。

拼音
xìng shí shǒu · · 1 1 1 1 1 1 7 7
[ [ míng cháo ] ] liú
qiū fēng wàn bǎi chóng jìng hào míng        huì zuì lián qiē qiē bēi shēng        tíng chú yuè yuán qiě míng        wán zhī duō miǎo yān 西 qīng        huí shēn yǎn fáng chuàng huǎng fán yíng        tài zhōng xiāo zhǎn zhuǎn nán wéi qíng       
旅兴(四十首)·1117注音
  • xìng
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    7
    7
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • qiū
    fēng
    wàn
    bǎi
    chóng
    jìng
    hào
    míng
    huì
    zuì
    lián
    qiē
    qiē
    bēi
    shēng
    tíng
    chú
    yuè
    yuán
    qiě
    míng
    wán
    zhī
    duō
    miǎo
    yān
    西
    qīng
    huí
    shēn
    yǎn
    fáng
    chuàng
    huǎng
    fán
    yíng
    tài
    zhōng
    xiāo
    zhǎn
    zhuǎn
    nán
    wéi
    qíng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1