杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《方丈室辞》
分享数:5
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写景|写雨|写风|写山|写水|山川|写湖|写鱼|

东万山之罗络兮,恒赤城之盘纡。

琼台方古郁以出没兮,聚仙佛之所庐。

东海之嵬岸兮,架金梁之凌虚。

裒灵修之播迁兮,来仙伯以导舆。

赤子兮如鱼,纷望思兮鼎湖。

嗟山川其如昨兮,眇风景其愁予。

望海屋兮渠渠,挽飞飙兮以为车。

上下风雨兮出入太初,下视弱水兮黄尘满区。

仙耶释耶?

吾不知何谁兮,羌从汝兮归诸。

拼音
fāng zhàng shì
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
dōng wàn shān zhī luó luò héng chì chéng zhī pán        qióng tái fāng chū méi xiān zhī suǒ        dōng hǎi zhī wéi àn jià jīn liáng zhī líng        póu líng xiū zhī qiān lái xiān dǎo        chì fēn wàng dǐng        jiē shān chuān zuó miǎo fēng jǐng chóu        wàng hǎi wǎn fēi biāo wéi chē        shàng xià fēng chū tài chū xià shì ruò shuǐ huáng chén mǎn        xiān shì ? ?        zhī shuí qiāng cóng guī zhū       
方丈室辞注音
  • fāng
    zhàng
    shì
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • dōng
    wàn
    shān
    zhī
    luó
    luò
    héng
    chì
    chéng
    zhī
    pán
    qióng
    tái
    fāng
    chū
    méi
    xiān
    zhī
    suǒ
    dōng
    hǎi
    zhī
    wéi
    àn
    jià
    jīn
    liáng
    zhī
    líng
    póu
    líng
    xiū
    zhī
    qiān
    lái
    xiān
    dǎo
    chì
    fēn
    wàng
    dǐng
    jiē
    shān
    chuān
    zuó
    miǎo
    fēng
    jǐng
    chóu
    wàng
    hǎi
    wǎn
    fēi
    biāo
    wéi
    chē
    shàng
    xià
    fēng
    chū
    tài
    chū
    xià
    shì
    ruò
    shuǐ
    huáng
    chén
    mǎn
    xiān
    shì
    ?
    ?
    zhī
    shuí
    qiāng
    cóng
    guī
    zhū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1