(1108—1148)宋福州长乐人,字齐之。人称唯室先生。陈侁子。高宗绍兴八年进士。为江阴军学教授,寓吴中,师从王蘋,隐居乡里,闭户研究经史,以教学者。其学主直指以开人心,使学者归于自得。有《步里客谈》、《尚书传》、《春秋传》、《礼记传》、《两汉论》、《唐论》、《唯室集》等。
《文儒见和四诗钦叹高妙谨用韵为答卒章问讯汝·二》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:陈长方 | 类型:

公居吴淞滨,声名到童儿。

弓旌羔雁招,尚落沧海遗。

淡然如秋容,杳渺无津涯。

扁舟载西子,独此见子皮。

兼收及我辈,一视白与缁。

他年高士传,读者当见思。

不但首阳士,廉百世师。

拼音
wén jiàn shī qīn tàn gāo miào jǐn yòng yùn wéi zhāng wèn xùn · · èr
[ [ sòng cháo ] ] chén zhǎng fāng
gōng sōng bīn shēng míng dào tóng ér        gōng jīng gāo yàn zhāo shàng luò cāng hǎi        dàn rán qiū róng yǎo miǎo jīn        biǎn zhōu zǎi 西 jiàn        jiān shōu bèi shì bái        nián gāo shì chuán zhě dāng jiàn        dàn shǒu yáng shì lián bǎi shì shī       
文儒见和四诗钦叹高妙谨用韵为答卒章问讯汝·二注音
  • wén
    jiàn
    shī
    qīn
    tàn
    gāo
    miào
    jǐn
    yòng
    yùn
    wéi
    zhāng
    wèn
    xùn
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zhǎng
    fāng
  • gōng
    sōng
    bīn
    shēng
    míng
    dào
    tóng
    ér
    gōng
    jīng
    gāo
    yàn
    zhāo
    shàng
    luò
    cāng
    hǎi
    dàn
    rán
    qiū
    róng
    yǎo
    miǎo
    jīn
    biǎn
    zhōu
    zǎi
    西
    jiàn
    jiān
    shōu
    bèi
    shì
    bái
    nián
    gāo
    shì
    chuán
    zhě
    dāng
    jiàn
    dàn
    shǒu
    yáng
    shì
    lián
    bǎi
    shì
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1