江淹(444—505),字文通,南朝著名文学家、散文家,历仕三朝,宋州济阳考城(今河南省商丘市民权县)人。江淹少时孤贫好学,六岁能诗,十三岁丧父。二十岁左右在新安王刘子鸾幕下任职,开始其政治生涯,历仕南朝宋、齐、梁三代。江淹在仕途上早年不甚得志。泰始二年(466年),江淹转入建平王刘景素幕,江淹受广陵令郭彦文案牵连,被诬受贿入狱,在狱中上书陈情获释。刘景素密谋叛乱,江淹曾多次谏劝,刘景素不纳,贬江淹为建安吴兴县令。宋顺帝升明元年(477年),齐高帝萧道成执政,把江淹自吴兴召回,并任为尚书驾部郎、骠骑参军事,大受重用。

江淹其它作品精选

zuopinjingxuan

《效阮公诗·十二》
分享数:1
朝代: 南北朝 | 作者:江淹 | 类型:写山|写鸟|感时|写云|

假乘试行游。

北望高山岑。

翩翩征鸟翼。

萧萧松柏阴。

感时多辛酸。

览物更伤心。

性命有定理。

祸福不可禁。

唯见云际鹄。

江海自追寻。

拼音
xiào ruǎn gōng shī · · shí èr
[ [ nán běi cháo ] ] jiāng yān
jiǎ chéng shì háng yóu        běi wàng gāo shān cén        piān piān zhēng niǎo        xiāo xiāo sōng bǎi yīn        gǎn shí duō xīn suān        lǎn gèng shāng xīn        xìng mìng yǒu dìng        huò jìn        wéi jiàn yún        jiāng hǎi zhuī xún       
效阮公诗·十二注音
  • xiào
    ruǎn
    gōng
    shī
    ·
    ·
    shí
    èr
  • [
    [
    nán
    běi
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    yān
  • jiǎ
    chéng
    shì
    háng
    yóu
    běi
    wàng
    gāo
    shān
    cén
    piān
    piān
    zhēng
    niǎo
    xiāo
    xiāo
    sōng
    bǎi
    yīn
    gǎn
    shí
    duō
    xīn
    suān
    lǎn
    gèng
    shāng
    xīn
    xìng
    mìng
    yǒu
    dìng
    huò
    jìn
    wéi
    jiàn
    yún
    jiāng
    hǎi
    zhuī
    xún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1