李璟((916-961年8月12日),五代十国时期南唐第二位皇帝,943年嗣位。后因受到后周威胁,削去帝号,改称国主,史称南唐中主。即位后开始大规模对外用兵,消灭楚、闽二国。他在位时,南唐疆土最大。不过李璟奢侈无度,导致政治腐败,国力下降。李璟好读书,多才艺。常与宠臣韩熙载、冯延巳等饮宴赋诗。他的词,感情真挚,风格清新,语言不事雕琢,“小楼吹彻玉笙寒”是流芳千古的名句。961年逝,时年47岁。庙号元宗,谥号明道崇德文宣孝皇帝。其诗词被录入《南唐二主词》中。

李璟其它作品精选

zuopinjingxuan

《摊破浣溪沙·菡萏香销翠叶残》
分享数:10
朝代: 唐朝 | 作者:李璟 | 类型:写雨|写风|

菡萏香销翠叶残,西风愁起绿波间。

还与韶光共憔悴,不堪看。

细雨梦回鸡塞远,小楼吹彻玉笙寒。

多少泪珠何限恨,倚栏干。

(栏 通:阑)

拼音
tān huàn shā · · hàn dàn xiāng xiāo cuì cán
[ [ táng cháo ] ] jǐng
hàn dàn xiāng xiāo cuì cán 西 fēng chóu 绿 jiān        hái sháo guāng gòng qiáo cuì kān kàn        mèng huí sāi yuǎn xiǎo lóu chuī chè shēng hán        duō shǎo lèi zhū xiàn hèn lán gàn        ( ( lán        tōng lán ) )
摊破浣溪沙·菡萏香销翠叶残注音
  • tān
    huàn
    shā
    ·
    ·
    hàn
    dàn
    xiāng
    xiāo
    cuì
    cán
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jǐng
  • hàn
    dàn
    xiāng
    xiāo
    cuì
    cán
    西
    fēng
    chóu
    绿
    jiān
    hái
    sháo
    guāng
    gòng
    qiáo
    cuì
    kān
    kàn
    mèng
    huí
    sāi
    yuǎn
    xiǎo
    lóu
    chuī
    chè
    shēng
    hán
    duō
    shǎo
    lèi
    zhū
    xiàn
    hèn
    lán
    gàn
    (
    (
    lán
     
    tōng
    lán
    )
    )
摊破浣溪沙·菡萏香销翠叶残注解

①菡萏:荷花的别名。

②韶光:美好的时光。

③梦回:梦醒。 鸡塞:即鸡鹿塞,汉时边塞名,故址在今内蒙古。这里泛指边塞。

④吹彻:吹到最后一曲。彻,大曲中的最后一遍。

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1