江总(519~594)著名南朝陈大臣、文学家。字总持,祖籍济阳考城(今河南兰考)。出身高门,幼聪敏,有文才。年十八,为宣惠武陵王府法曹参军,迁尚书殿中郎。所作诗篇深受梁武帝赏识,官至太常卿。张缵、王筠、刘之遴,乃一时高才学士,皆对江总雅相推重,与之为忘年友。侯景之乱后,避难会稽,流寓岭南,至陈文帝天嘉四年(563)才被征召回建康,任中书侍郎。陈后主时,官至尚书令,故世称“江令”。任上“总当权宰,不持政务,但日与后主游宴后庭”,“由是国政日颓,纲纪不立”(《陈书·江总传》)。隋文帝开皇九年(589)灭陈,江总入隋为上开府,后放回江南,去世于江都(今江苏扬州)。

江总其它作品精选

zuopinjingxuan

《摄官梁小庙诗》
分享数:4
朝代: 隋朝 | 作者:江总 | 类型:写景|写人|岁月|写云|

小序诗纪云。

梁有小庙。

太祖太夫人庙也。

非嫡故别立庙。

南史曰。

侯景寇建邺。

诏以总权兼太常卿守小庙。

畴昔游依所。

今日荐樱时。

宪章诚有革。

岁月遂难思。

故人独之子。

官联更在兹。

虚檐静暮雀。

洞户映光丝。

平生复能几。

语事必伤悲。

拼音
shè guān liáng xiǎo miào shī
[ [ suí cháo ] ] jiāng zǒng
xiǎo shī yún        liáng yǒu xiǎo miào        tài tài rén miào        fēi bié miào        nán shǐ yuē        hóu jǐng kòu jiàn        zhào zǒng quán jiān tài cháng qīng shǒu xiǎo miào        chóu yóu suǒ        jīn jiàn yīng shí        xiàn zhāng chéng yǒu        suì yuè suí nán        rén zhī        guān lián gèng zài        yán jìng què        dòng yìng guāng        píng shēng néng        shì shāng bēi       
摄官梁小庙诗注音
  • shè
    guān
    liáng
    xiǎo
    miào
    shī
  • [
    [
    suí
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    zǒng
  • xiǎo
    shī
    yún
    liáng
    yǒu
    xiǎo
    miào
    tài
    tài
    rén
    miào
    fēi
    bié
    miào
    nán
    shǐ
    yuē
    hóu
    jǐng
    kòu
    jiàn
    zhào
    zǒng
    quán
    jiān
    tài
    cháng
    qīng
    shǒu
    xiǎo
    miào
    chóu
    yóu
    suǒ
    jīn
    jiàn
    yīng
    shí
    xiàn
    zhāng
    chéng
    yǒu
    suì
    yuè
    suí
    nán
    rén
    zhī
    guān
    lián
    gèng
    zài
    yán
    jìng
    què
    dòng
    yìng
    guāng
    píng
    shēng
    néng
    shì
    shāng
    bēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1