黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。黄滔故居蕃衍出的后裔,有进士94人,其中状元2人即后唐天成丁亥(927)科状元、端明殿掌院学士潘湖翁黄仁颖(福建省方志委主编《福建历代状元》有载,黄滔次孙,黄珦次子、黄仁愿之弟)居晋江潘湖;黄公度宋绍兴八年(1138)状元、签书平海军节度判官居莆田东里;榜眼宰相1人即宋隆兴元年(1163)年癸未科木待问榜一甲第二名进士(榜眼)官至知枢密院事、资政殿大学士(宰相)黄洽居福州候官(今属福清与闽候交界处)东里;尚书1人即南京礼部尚书兼翰林学士黄绾居浙江紫...

黄滔其它作品精选

zuopinjingxuan

《成名后呈同年》
分享数:113
朝代: 唐朝 | 作者:黄滔 | 类型:写花|写人|写草|写塔|

业诗攻赋荐乡书,二纪如鸿历九衢。

待得至公搜草泽, 如从平陆到蓬壶。

虽惭锦鲤成穿额,忝获骊龙不寐珠。

蒙楚数疑休下泣,师刘大喝已为卢。

人间灰管供红杏, 天上烟花应白榆。

一字连镳巡甲族,千般唱罚赏皇都。

名推颜柳题金塔,饮自燕秦索玉姝。

退愧单寒终预此, 敢将恩岳怠斯须。

拼音
chéng míng hòu chéng tóng nián
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
shī gōng jiàn xiāng shū , , èr hóng 鸿 jiǔ       
dài zhì gōng sōu cǎo , ,        cóng píng dào péng       
suī cán jǐn chéng chuān 穿 é , , tiǎn huò lóng mèi zhū       
méng chǔ shù xiū xià , , shī liú wéi       
rén jiān huī guǎn gòng hóng xìng , ,        tiān shàng yān huā yīng bái       
lián biāo xún jiǎ , , qiān bān chàng shǎng huáng dōu       
míng tuī yán liǔ jīn , , yǐn yàn qín suǒ shū       
tuì 退 kuì dān hán zhōng , ,        gǎn jiāng ēn yuè dài
成名后呈同年注音
  • chéng
    míng
    hòu
    chéng
    tóng
    nián
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tāo
  • shī
    gōng
    jiàn
    xiāng
    shū
    ,
    ,
    èr
    hóng
    鸿
    jiǔ
  • dài
    zhì
    gōng
    sōu
    cǎo
    ,
    ,
     
    cóng
    píng
    dào
    péng
  • suī
    cán
    jǐn
    chéng
    chuān
    穿
    é
    ,
    ,
    tiǎn
    huò
    lóng
    mèi
    zhū
  • méng
    chǔ
    shù
    xiū
    xià
    ,
    ,
    shī
    liú
    wéi
  • rén
    jiān
    huī
    guǎn
    gòng
    hóng
    xìng
    ,
    ,
     
    tiān
    shàng
    yān
    huā
    yīng
    bái
  • lián
    biāo
    xún
    jiǎ
    ,
    ,
    qiān
    bān
    chàng
    shǎng
    huáng
    dōu
  • míng
    tuī
    yán
    liǔ
    jīn
    ,
    ,
    yǐn
    yàn
    qín
    suǒ
    shū
  • tuì
    退
    kuì
    dān
    hán
    zhōng
    ,
    ,
     
    gǎn
    jiāng
    ēn
    yuè
    dài

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1