方惟深(1040—1122),字子通,莆田城厢后埭人,幼随父亲,居住长洲(今江苏苏州)。惟深早年便通经学,尤工于诗,为乡贡第一,后举进士不第,即弃去,与弟躬耕。方惟深于崇宁五年(1106)特奏名授兴化军助教。他卒于宣和四年,年八十三岁,无子,只有一女嫁与乐圃先生之子发。方惟深著有《方秘校集》十卷,其诗精谐警绝,很受王安石赏识,谓唐代诗人元(稹)、白(居易)、陆(龟蒙)、皮(日休)有不到处。《中吴纪闻》云:“子通(惟深)最长于诗,凡有所作,王荆公读之,必称善,谓深得唐人句法。”

方惟深其它作品精选

zuopinjingxuan

《挽张几道》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:方惟深 | 类型:写人|故乡|

吴郡声名顾与张,龙门当日共升堂。

青衫始见登华省,丹旐俄闻入故乡。

含泪孤儿生面垢,断肠慈母满头霜。

嗟君十载人间事,不及南柯一梦长。

拼音
wǎn zhāng dào
[ [ sòng cháo ] ] fāng wéi shēn
jun4 shēng míng zhāng lóng mén dāng gòng shēng táng        qīng shān shǐ jiàn dēng huá shěng dān zhào é wén xiāng        hán lèi ér shēng miàn gòu duàn cháng mǎn tóu shuāng        jiē jun1 shí zǎi rén jiān shì nán mèng zhǎng       
挽张几道注音
  • wǎn
    zhāng
    dào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    wéi
    shēn
  • jun4
    shēng
    míng
    zhāng
    lóng
    mén
    dāng
    gòng
    shēng
    táng
    qīng
    shān
    shǐ
    jiàn
    dēng
    huá
    shěng
    dān
    zhào
    é
    wén
    xiāng
    hán
    lèi
    ér
    shēng
    miàn
    gòu
    duàn
    cháng
    mǎn
    tóu
    shuāng
    jiē
    jun1
    shí
    zǎi
    rén
    jiān
    shì
    nán
    mèng
    zhǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1