杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《招农篇》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:日出|写酒|

京城五都会,卓锥争比闾。

朱楼矗隘址,绣甍夹通衢。

酒削飨列鼎,贩脂来驷车。

东家见妖丽,西舍闻笙竽。

劬劬农家子,住在三家墟。

一日出京市,归不把犁锄。

千金卖恒产,买屋京城居。

京城岂不美,咄嗟异荣枯。

货殖非吾法,守望非吾徒。

仰屋视门傅,壁立檐无储。

却归卜丘首,邻里相揶揄。

嗟嗟食田子,食技汝不知。

食田可久业,圣主方捐租。

拼音
zhāo nóng piān
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
jīng chéng dōu huì zhuó zhuī zhēng        zhū lóu chù ài zhǐ xiù méng jiá tōng        jiǔ xuē xiǎng liè dǐng fàn zhī lái chē        dōng jiā jiàn yāo 西 shě wén shēng        nóng jiā zhù zài sān jiā        chū jīng shì guī chú        qiān jīn mài héng chǎn mǎi jīng chéng        jīng chéng měi duō jiē róng        huò zhí fēi shǒu wàng fēi        yǎng shì mén yán chǔ        què guī bo qiū shǒu lín xiàng        jiē jiē shí tián shí zhī        shí tián jiǔ shèng zhǔ fāng juān       
招农篇注音
  • zhāo
    nóng
    piān
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • jīng
    chéng
    dōu
    huì
    zhuó
    zhuī
    zhēng
    zhū
    lóu
    chù
    ài
    zhǐ
    xiù
    méng
    jiá
    tōng
    jiǔ
    xuē
    xiǎng
    liè
    dǐng
    fàn
    zhī
    lái
    chē
    dōng
    jiā
    jiàn
    yāo
    西
    shě
    wén
    shēng
    nóng
    jiā
    zhù
    zài
    sān
    jiā
    chū
    jīng
    shì
    guī
    chú
    qiān
    jīn
    mài
    héng
    chǎn
    mǎi
    jīng
    chéng
    jīng
    chéng
    měi
    duō
    jiē
    róng
    huò
    zhí
    fēi
    shǒu
    wàng
    fēi
    yǎng
    shì
    mén
    yán
    chǔ
    què
    guī
    bo
    qiū
    shǒu
    lín
    xiàng
    jiē
    jiē
    shí
    tián
    shí
    zhī
    shí
    tián
    jiǔ
    shèng
    zhǔ
    fāng
    juān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1