杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《感怀(十四首)·三》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写人|写云|

三人乃成虎,众口能烁金。

流言虽不多,足移君子心。

人心本无疑,理与势所侵。

奈何形似间,构结已骎骎。

入耳即契合,不待间者深。

陈平虽云智,羽有隙可寻。

高祖诚豁达,卒亦诛淮阴。

营营青蝇诗,示古犹示今。

拼音
gǎn huái 怀 shí shǒu · · sān
[ [ míng cháo ] ] yáng
sān rén nǎi chéng zhòng kǒu néng shuò jīn        liú yán suī duō jun1 xīn        rén xīn běn shì suǒ qīn        nài xíng jiān gòu jié qīn qīn        ěr dài jiān zhě shēn        chén píng suī yún zhì yǒu xún        gāo chéng huō zhū huái yīn        yíng yíng qīng yíng shī shì yóu shì jīn       
感怀(十四首)·三注音
  • gǎn
    huái
    怀
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • sān
    rén
    nǎi
    chéng
    zhòng
    kǒu
    néng
    shuò
    jīn
    liú
    yán
    suī
    duō
    jun1
    xīn
    rén
    xīn
    běn
    shì
    suǒ
    qīn
    nài
    xíng
    jiān
    gòu
    jié
    qīn
    qīn
    ěr
    dài
    jiān
    zhě
    shēn
    chén
    píng
    suī
    yún
    zhì
    yǒu
    xún
    gāo
    chéng
    huō
    zhū
    huái
    yīn
    yíng
    yíng
    qīng
    yíng
    shī
    shì
    yóu
    shì
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1