(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《感怀(六首) (以下《鄞游稿》)·四》
分享数:4
朝代: 明朝 | 作者:戴良 | 类型:写风|写人|登高|人生|写草|

秋风何萧瑟,一夜下庭绿。

登高望宇宙,悄悄伤心曲。

人生百年内,四序相迫促。

衰颜与颓运,去去不再复。

今晨与君会,明旦成往躅。

夸父走虞渊,前途乃尔速。

世人不自悟,朝暮营所欲。

冰炭满襟抱,殊无一朝足。

奄忽乘物化,身名同草木。

拼音
gǎn huái 怀 liù shǒu xià yín yóu gǎo 稿 · ·
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
qiū fēng xiāo xià tíng 绿        dēng gāo wàng zhòu qiāo qiāo shāng xīn        rén shēng bǎi nián nèi xiàng        shuāi yán tuí yùn zài        jīn chén jun1 huì míng dàn chéng wǎng zhú        kuā zǒu yuān qián nǎi ěr        shì rén cháo yíng suǒ        bīng tàn mǎn jīn bào shū cháo        yǎn chéng huà shēn míng tóng cǎo       
感怀(六首) (以下《鄞游稿》)·四注音
  • gǎn
    huái
    怀
    liù
    shǒu
        
    xià
    yín
    yóu
    gǎo
    稿
    ·
    ·
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • qiū
    fēng
    xiāo
    xià
    tíng
    绿
    dēng
    gāo
    wàng
    zhòu
    qiāo
    qiāo
    shāng
    xīn
    rén
    shēng
    bǎi
    nián
    nèi
    xiàng
    shuāi
    yán
    tuí
    yùn
    zài
    jīn
    chén
    jun1
    huì
    míng
    dàn
    chéng
    wǎng
    zhú
    kuā
    zǒu
    yuān
    qián
    nǎi
    ěr
    shì
    rén
    cháo
    yíng
    suǒ
    bīng
    tàn
    mǎn
    jīn
    bào
    shū
    cháo
    yǎn
    chéng
    huà
    shēn
    míng
    tóng
    cǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1