徐有贞(1407~1472)初名珵(chéng),字元玉,号天全,吴县(今江苏苏州)人,祝允明外祖父。宣德八年进士,授翰林编修。因谋划英宗复位,封武功伯兼华盖殿大学士,掌文渊阁事。后诬告杀害于谦、王文等,独揽大权。因与石亨、曹吉祥相恶,出任广东参政。后为石亨等诬陷,诏徙金齿(今云南保山)为民。亨败,得放归。成化初,复官无望,遂浪迹山水间。书法古雅雄健,山水清劲不凡,撰有《武功集》。
《感寓(三首)·零》
分享数:3
朝代: 明朝 | 作者:徐有贞 | 类型:写风|写人|

结装远行游,驱车北燕路。

九月气早寒,河冰已堪渡。

朝别黄金台,夕过望诸墓。

其人安在哉,风烟宛如故。

我欲一吊之,凄然感中素。

战国方力争,智士得乘势。

出谋契君心,一中如巧注。

胡为被谗间,而弗永终誉。

况持孔孟术,十往不一遇。

虽复逾岁年,何如亟归去。

拼音
gǎn sān shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] yǒu zhēn
jié zhuāng yuǎn háng yóu chē běi yàn        jiǔ yuè zǎo hán bīng kān        cháo bié huáng jīn tái guò wàng zhū        rén ān zài zāi fēng yān wǎn        diào zhī rán gǎn zhōng        zhàn guó fāng zhēng zhì shì chéng shì        chū móu jun1 xīn zhōng qiǎo zhù        wéi bèi chán jiān ér yǒng zhōng        kuàng chí kǒng mèng shù shí wǎng        suī suì nián guī       
感寓(三首)·零注音
  • gǎn
    sān
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    zhēn
  • jié
    zhuāng
    yuǎn
    háng
    yóu
    chē
    běi
    yàn
    jiǔ
    yuè
    zǎo
    hán
    bīng
    kān
    cháo
    bié
    huáng
    jīn
    tái
    guò
    wàng
    zhū
    rén
    ān
    zài
    zāi
    fēng
    yān
    wǎn
    diào
    zhī
    rán
    gǎn
    zhōng
    zhàn
    guó
    fāng
    zhēng
    zhì
    shì
    chéng
    shì
    chū
    móu
    jun1
    xīn
    zhōng
    qiǎo
    zhù
    wéi
    bèi
    chán
    jiān
    ér
    yǒng
    zhōng
    kuàng
    chí
    kǒng
    mèng
    shù
    shí
    wǎng
    suī
    suì
    nián
    guī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1