徐有贞(1407~1472)初名珵(chéng),字元玉,号天全,吴县(今江苏苏州)人,祝允明外祖父。宣德八年进士,授翰林编修。因谋划英宗复位,封武功伯兼华盖殿大学士,掌文渊阁事。后诬告杀害于谦、王文等,独揽大权。因与石亨、曹吉祥相恶,出任广东参政。后为石亨等诬陷,诏徙金齿(今云南保山)为民。亨败,得放归。成化初,复官无望,遂浪迹山水间。书法古雅雄健,山水清劲不凡,撰有《武功集》。
《感寓(三首)》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:徐有贞 | 类型:写风|写人|人生|叹息|

七月大火流,西风凉摵摵。

熠耀飞荒除,络纬鸣虚壁。

白露下漙漙,明星何历历。

起视知夜深,斗柄当头直。

披衣坐不寐,俯仰兴叹息。

骎骎岁去逝,冉冉老将迫。

人生天地间,还如逆旅客。

一过不留名,徒生亦何益。

拼音
gǎn sān shǒu
[ [ míng cháo ] ] yǒu zhēn
yuè huǒ liú 西 fēng liáng shè shè        yào 耀 fēi huāng chú luò wěi míng        bái xià tuán tuán míng xīng        shì zhī shēn dòu bǐng dāng tóu zhí        zuò mèi yǎng xìng tàn        qīn qīn suì shì rǎn rǎn lǎo jiāng        rén shēng tiān jiān hái        guò liú míng shēng       
感寓(三首)注音
  • gǎn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    zhēn
  • yuè
    huǒ
    liú
    西
    fēng
    liáng
    shè
    shè
    yào
    耀
    fēi
    huāng
    chú
    luò
    wěi
    míng
    bái
    xià
    tuán
    tuán
    míng
    xīng
    shì
    zhī
    shēn
    dòu
    bǐng
    dāng
    tóu
    zhí
    zuò
    mèi
    yǎng
    xìng
    tàn
    qīn
    qīn
    suì
    shì
    rǎn
    rǎn
    lǎo
    jiāng
    rén
    shēng
    tiān
    jiān
    hái
    guò
    liú
    míng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1