王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。
《惠安赖惟允汝恭乞崇清老椿芳桂四大字为赋二·零》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写雨|写人|写雷|

混元盘古为之母,汗漫安期为这友。

枝条上挂蜺连蜷,劫火不坏其天全。

雷雨不惊其生厚,春秋巧历莫能知,知我者有蒙垃叟,君持此物为亲寿。

老陈作字光摩斗,人兮椿兮共长久。

拼音
huì ān lài wéi yǔn gōng chóng qīng lǎo chūn 椿 fāng guì wéi èr · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
hún yuán pán wéi zhī hàn màn ān wéi zhè yǒu        zhī tiáo shàng guà lián quán jié huǒ huài tiān quán        léi jīng shēng hòu chūn qiū qiǎo néng zhī zhī zhě yǒu méng sǒu jun1 chí wéi qīn shòu 寿        lǎo chén zuò guāng dòu rén chūn 椿 gòng zhǎng jiǔ       
惠安赖惟允汝恭乞崇清老椿芳桂四大字为赋二·零注音
  • huì
    ān
    lài
    wéi
    yǔn
    gōng
    chóng
    qīng
    lǎo
    chūn
    椿
    fāng
    guì
    wéi
    èr
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • hún
    yuán
    pán
    wéi
    zhī
    hàn
    màn
    ān
    wéi
    zhè
    yǒu
    zhī
    tiáo
    shàng
    guà
    lián
    quán
    jié
    huǒ
    huài
    tiān
    quán
    léi
    jīng
    shēng
    hòu
    chūn
    qiū
    qiǎo
    néng
    zhī
    zhī
    zhě
    yǒu
    méng
    sǒu
    jun1
    chí
    wéi
    qīn
    shòu
    寿
    lǎo
    chén
    zuò
    guāng
    dòu
    rén
    chūn
    椿
    gòng
    zhǎng
    jiǔ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1