黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《惜馀欢-惜余欢》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写景|写花|写山|写酒|

四时美景,正年少赏心,频启东阁。

芳酒载盈车,喜朋侣簪合。

杯觞交飞劝酬献,正酣饮、醉主公陈榻。

坐来争奈,玉山未颓,兴寻巫峡。

歌阑旋烧绛蜡。

况漏转铜壶,烟断香鸭。

犹整醉中花,借纤手重插。

相将扶上、金鞍騕褭,碾春焙、愿少延欢洽。

未须归去,重寻艳歌,更留时霎。

拼音
huān - - huān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shí měi jǐng zhèng nián shǎo shǎng xīn pín dōng        fāng jiǔ zǎi yíng chē péng zān        bēi shāng jiāo fēi quàn chóu xiàn zhèng hān yǐn zuì zhǔ gōng chén        zuò lái zhēng nài shān wèi tuí xìng xún xiá        lán xuán shāo jiàng        kuàng lòu zhuǎn tóng yān duàn xiāng        yóu zhěng zuì zhōng huā jiè xiān shǒu zhòng chā        xiàng jiāng shàng jīn ān yǎo niǎo niǎn chūn bèi yuàn shǎo yán huān qià        wèi guī zhòng xún yàn gèng liú shí shà       
惜馀欢-惜余欢注音
  • huān
    -
    -
    huān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shí
    měi
    jǐng
    zhèng
    nián
    shǎo
    shǎng
    xīn
    pín
    dōng
    fāng
    jiǔ
    zǎi
    yíng
    chē
    péng
    zān
    bēi
    shāng
    jiāo
    fēi
    quàn
    chóu
    xiàn
    zhèng
    hān
    yǐn
    zuì
    zhǔ
    gōng
    chén
    zuò
    lái
    zhēng
    nài
    shān
    wèi
    tuí
    xìng
    xún
    xiá
    lán
    xuán
    shāo
    jiàng
    kuàng
    lòu
    zhuǎn
    tóng
    yān
    duàn
    xiāng
    yóu
    zhěng
    zuì
    zhōng
    huā
    jiè
    xiān
    shǒu
    zhòng
    chā
    xiàng
    jiāng
    shàng
    jīn
    ān
    yǎo
    niǎo
    niǎn
    chūn
    bèi
    yuàn
    shǎo
    yán
    huān
    qià
    wèi
    guī
    zhòng
    xún
    yàn
    gèng
    liú
    shí
    shà

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1