李德裕(787—849),字文饶,唐代赵郡赞皇(今河北赞皇县)人,与其父李吉甫均为晚唐名相。唐文宗时,受李宗闵、牛僧儒等牛党势力倾轧,由翰林学士出为浙西观察使。太和七年,入相,复遭奸臣郑注、李训等人排斥,左迁。唐武宗即位后,李德裕再度入相,执政期间外平回鹘、内定昭义、裁汰冗官、协助武宗灭佛,功绩显赫。会昌四年八月,进封太尉、赵国公。唐武宗与李德裕之间的君臣相知成为晚唐之绝唱。后唐宣宗即位,李德裕由于位高权重,五贬为崖州司户。李德裕两度为相,太和年间为相1年8个月,会昌年间为相5年7个月,两次为相7年3个月。
《思平泉树石杂咏一十首·海上石笋》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:李德裕 | 类型:写山|

常爱仙都山,奇峰千仞悬。

迢迢一何迥,不与众山连。

忽逢海峤石,稍慰平生忆。

何以慰我心,亭亭孤且直。

拼音
píng quán shù shí yǒng shí shǒu · · hǎi shàng shí sǔn
[ [ táng cháo ] ]
cháng ài xiān dōu shān fēng qiān rèn xuán        tiáo tiáo jiǒng zhòng shān lián        féng hǎi qiáo shí shāo wèi píng shēng        wèi xīn tíng tíng qiě zhí       
思平泉树石杂咏一十首·海上石笋注音
  • píng
    quán
    shù
    shí
    yǒng
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    hǎi
    shàng
    shí
    sǔn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • cháng
    ài
    xiān
    dōu
    shān
    fēng
    qiān
    rèn
    xuán
    tiáo
    tiáo
    jiǒng
    zhòng
    shān
    lián
    féng
    hǎi
    qiáo
    shí
    shāo
    wèi
    píng
    shēng
    wèi
    xīn
    tíng
    tíng
    qiě
    zhí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1