米友仁(1074-1153)(南宋)一名尹仁,字元晖,小名寅哥、鳌儿,黄庭坚戏称他为“虎儿”,并赠古印和诗:“我有元晖古印章,印刓不忍与诸郎,虎儿笔力能扛鼎,教字元晖继阿章。”晚号懒拙老人,祖籍山西太原,迁襄阳(今属湖北),定居润州(今江苏镇江),系米芾长子,世称“小米”。书法绘画皆承家学,故世称“大小米”。早年以书画知名,北宋宣和四年(1122)应选入掌书学,南渡后备受高宗优遇,官至兵部侍郎、敷文阁直学士,高宗赵构曾命他鉴定法书。但对鉴别书画“往往有一时附会迎合上意者”。工书法,虽不逮其父,然如王、谢家子弟,却自有一种风格。他和其父米芾,均为收藏家、鉴赏家。其山水画脱尽古人窠臼,发展了米芾技法,自成一家...
《念奴娇·九秋气爽》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:米友仁 | 类型:写雨|写风|写山|写草|写云|

九秋气爽,正溪山雨过,茅檐清暇。

篱菊妍英,知是为,佳节重阳开也。

色妙香殊,匀浮瓯面,俗状卑金斝。

歌狂饮俊,满簪还更盈把。

村外草草杯盘,边尘不动,欲买应无价。

端使晴霄风露冷,云卷烟收平野。

向晚婵娟,半轮斜照,想见成清夜。

玉山颓处,要看欹帽如画。

拼音
niàn jiāo · · jiǔ qiū shuǎng
[ [ sòng cháo ] ] yǒu rén
jiǔ qiū shuǎng zhèng shān guò máo yán qīng xiá        yán yīng zhī shì wéi jiā jiē zhòng yáng kāi        miào xiāng shū yún ōu miàn zhuàng bēi jīn jiǎ        kuáng yǐn jun4 mǎn zān hái gèng yíng        cūn wài cǎo cǎo bēi pán biān chén dòng mǎi yīng jià        duān shǐ 使 qíng xiāo fēng lěng yún juàn yān shōu píng        xiàng wǎn chán juān bàn lún xié zhào xiǎng jiàn chéng qīng        shān tuí chù yào kàn mào huà       
念奴娇·九秋气爽注音
  • niàn
    jiāo
    ·
    ·
    jiǔ
    qiū
    shuǎng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • jiǔ
    qiū
    shuǎng
    zhèng
    shān
    guò
    máo
    yán
    qīng
    xiá
    yán
    yīng
    zhī
    shì
    wéi
    jiā
    jiē
    zhòng
    yáng
    kāi
    miào
    xiāng
    shū
    yún
    ōu
    miàn
    zhuàng
    bēi
    jīn
    jiǎ
    kuáng
    yǐn
    jun4
    mǎn
    zān
    hái
    gèng
    yíng
    cūn
    wài
    cǎo
    cǎo
    bēi
    pán
    biān
    chén
    dòng
    mǎi
    yīng
    jià
    duān
    shǐ
    使
    qíng
    xiāo
    fēng
    lěng
    yún
    juàn
    yān
    shōu
    píng
    xiàng
    wǎn
    chán
    juān
    bàn
    lún
    xié
    zhào
    xiǎng
    jiàn
    chéng
    qīng
    shān
    tuí
    chù
    yào
    kàn
    mào
    huà

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1