蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《念奴娇 送范季沾还云门》
分享数:1
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写风|写花|写人|写云|写酒|

范侯别久,爱孤松老节,癯而实茂。

碧玉莲峰三岁主,添得无边鲜秀。

月魄澄秋,花光炯夜,还共西风酒。

酒前豪气,切云千丈依旧。

客舍老眼才明,凝神八表,不肯留风袖。

留得惊人三昧语,珠璧腾辉宇宙。

茅屋云门,苍官青士,岁晚风烟瘦。

软红尘里,为予千里回首。

拼音
niàn jiāo sòng fàn zhān hái yún mén
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
fàn hóu bié jiǔ ài sōng lǎo jiē ér shí mào        lián fēng sān suì zhǔ tiān biān xiān xiù        yuè chéng qiū huā guāng jiǒng hái gòng 西 fēng jiǔ        jiǔ qián háo qiē yún qiān zhàng jiù        shě lǎo yǎn cái míng níng shén biǎo kěn liú fēng xiù        liú jīng rén sān mèi zhū téng huī zhòu        máo yún mén cāng guān qīng shì suì wǎn fēng yān shòu        ruǎn hóng chén wéi qiān huí shǒu       
念奴娇 送范季沾还云门注音
  • niàn
    jiāo
     
    sòng
    fàn
    zhān
    hái
    yún
    mén
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • fàn
    hóu
    bié
    jiǔ
    ài
    sōng
    lǎo
    jiē
    ér
    shí
    mào
    lián
    fēng
    sān
    suì
    zhǔ
    tiān
    biān
    xiān
    xiù
    yuè
    chéng
    qiū
    huā
    guāng
    jiǒng
    hái
    gòng
    西
    fēng
    jiǔ
    jiǔ
    qián
    háo
    qiē
    yún
    qiān
    zhàng
    jiù
    shě
    lǎo
    yǎn
    cái
    míng
    níng
    shén
    biǎo
    kěn
    liú
    fēng
    xiù
    liú
    jīng
    rén
    sān
    mèi
    zhū
    téng
    huī
    zhòu
    máo
    yún
    mén
    cāng
    guān
    qīng
    shì
    suì
    wǎn
    fēng
    yān
    shòu
    ruǎn
    hóng
    chén
    wéi
    qiān
    huí
    shǒu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1