蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《念奴娇 浩然胜友生朝》
分享数:0
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写风|写云|写酒|

紫兰玉树,自琅霄分秀,悬知英物。

万壑清冰抟爽气,老鹤凭虚仙骨。

醉帖蛟腾,豪篇玉振,不受春埋没。

蓬莱清浅,便安黄卷寒寂。

冰簟寿酒光风,宫衣缥缈,犹带婴香湿。

老去浮沈唯是酒,同作萧闲闲客。

耐久风烟,期君端似,明秀高峰碧。

冷云幽处,月波无际都吸。

拼音
niàn jiāo hào rán shèng yǒu shēng cháo
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
lán shù láng xiāo fèn xiù xuán zhī yīng        wàn qīng bīng tuán shuǎng lǎo píng xiān        zuì tiē jiāo téng háo piān zhèn shòu chūn mái méi        péng lái qīng qiǎn biàn 便 ān huáng juàn hán        bīng diàn shòu 寿 jiǔ guāng fēng gōng piāo miǎo yóu dài yīng xiāng shī 湿        lǎo shěn wéi shì jiǔ tóng zuò xiāo xián xián        nài jiǔ fēng yān jun1 duān míng xiù gāo fēng        lěng yún yōu chù yuè dōu       
念奴娇 浩然胜友生朝注音
  • niàn
    jiāo
     
    hào
    rán
    shèng
    yǒu
    shēng
    cháo
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • lán
    shù
    láng
    xiāo
    fèn
    xiù
    xuán
    zhī
    yīng
    wàn
    qīng
    bīng
    tuán
    shuǎng
    lǎo
    píng
    xiān
    zuì
    tiē
    jiāo
    téng
    háo
    piān
    zhèn
    shòu
    chūn
    mái
    méi
    péng
    lái
    qīng
    qiǎn
    biàn
    便
    ān
    huáng
    juàn
    hán
    bīng
    diàn
    shòu
    寿
    jiǔ
    guāng
    fēng
    gōng
    piāo
    miǎo
    yóu
    dài
    yīng
    xiāng
    shī
    湿
    lǎo
    shěn
    wéi
    shì
    jiǔ
    tóng
    zuò
    xiāo
    xián
    xián
    nài
    jiǔ
    fēng
    yān
    jun1
    duān
    míng
    xiù
    gāo
    fēng
    lěng
    yún
    yōu
    chù
    yuè
    dōu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1