蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《念奴娇 次许丹房韵,时将赴镇阳,闻北潭杂》
分享数:2
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写雪|写风|写山|写水|写马|写云|写酒|

飞雪没马,转沙场叠鼓,三年寒食。

闻道西州春漫漫,晓玉天香欹侧。

华屋金盘,哀弦清瑟,一曲春风坼。

酒乡堪老,紫云莫笑狂客。

我本方外闲身,西山爽气,未信兵尘逼。

拄杖敲门寻水竹,不问禅坊幽宅。

醉墨乌丝,新声翠袖,不可无吾一。

殷勤红扑,好留姚魏颜色。

拼音
niàn jiāo dān fáng yùn shí jiāng zhèn yáng wén běi tán
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
fēi xuě méi zhuǎn shā chǎng dié sān nián hán shí        wén dào 西 zhōu chūn màn màn xiǎo tiān xiāng        huá jīn pán āi xián qīng chūn fēng chè        jiǔ xiāng kān lǎo yún xiào kuáng        běn fāng wài xián shēn 西 shān shuǎng wèi xìn bīng chén        zhǔ zhàng qiāo mén xún shuǐ zhú wèn chán fāng yōu zhái        zuì xīn shēng cuì xiù        yīn qín hóng hǎo liú yáo wèi yán       
念奴娇 次许丹房韵,时将赴镇阳,闻北潭杂注音
  • niàn
    jiāo
     
    dān
    fáng
    yùn
    shí
    jiāng
    zhèn
    yáng
    wén
    běi
    tán
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • fēi
    xuě
    méi
    zhuǎn
    shā
    chǎng
    dié
    sān
    nián
    hán
    shí
    wén
    dào
    西
    zhōu
    chūn
    màn
    màn
    xiǎo
    tiān
    xiāng
    huá
    jīn
    pán
    āi
    xián
    qīng
    chūn
    fēng
    chè
    jiǔ
    xiāng
    kān
    lǎo
    yún
    xiào
    kuáng
    běn
    fāng
    wài
    xián
    shēn
    西
    shān
    shuǎng
    wèi
    xìn
    bīng
    chén
    zhǔ
    zhàng
    qiāo
    mén
    xún
    shuǐ
    zhú
    wèn
    chán
    fāng
    yōu
    zhái
    zuì
    xīn
    shēng
    cuì
    xiù
    yīn
    qín
    hóng
    hǎo
    liú
    yáo
    wèi
    yán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1