tí
题
jiāng
江
sì
寺
chán
禅
hé
和
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
dù
杜
xún
荀
hè
鹤
jiāng
江
sì
寺
chán
禅
sēng
僧
sì
似
wù
悟
chán
禅
,
,
huài
坏
yī
衣
máng
芒
lǚ
履
zhù
住
máo
茅
xuān
轩
。
。
lǎn
懒
qiú
求
shī
施
zhǔ
主
xiū
修
zhēn
真
xiàng
像
,
,
fān
翻
shuō
说
jīng
经
wén
文
shì
是
wàng
妄
yán
言
。
。
chū
出
pǔ
浦
diào
钓
chuán
船
jīng
惊
xiǔ
宿
yàn
雁
,
,
fá
伐
yán
岩
qiáo
樵
fǔ
斧
bèng
迸
hán
寒
yuán
猿
。
。
háng
行
rén
人
mò
莫
wèn
问
shī
师
zōng
宗
zhǐ
旨
,
,
yǎn
眼
bú
不
fú
浮
huá
华
ěr
耳
bú
不
xuān
喧
。
。