苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《徐孺亭》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写风|写人|人生|写湖|故国|叹息|

徐君郁郁涧底松,陈君落落堂上栋。

涧深松茂不遭伐,堂毁栋折伤其躬。

二人出处势不合,譬如日月行西东。

胡为宾主两相好,一榻挂壁吹清风。

人生遇合何必同,一朝利尽更相攻。

先号后笑不须怪,外物未可疑心胸。

比干谏死微子去,自古不辨污与隆。

我来故国空叹息,城东旧宅生茅蓬。

平湖十顷照清庙,独书徐子遗陈公。

二人皆合配社稷,胡不相对祠堂中。

拼音
tíng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
jun1 jiàn sōng chén jun1 luò luò táng shàng dòng        jiàn shēn sōng mào zāo táng huǐ dòng shé shāng gōng        èr rén chū chù shì yuè háng 西 dōng        wéi bīn zhǔ liǎng xiàng hǎo guà chuī qīng fēng        rén shēng tóng cháo jìn gèng xiàng gōng        xiān hào hòu xiào guài wài wèi xīn xiōng        gàn jiàn wēi biàn lóng        lái guó kōng tàn chéng dōng jiù zhái shēng máo péng        píng shí qǐng zhào qīng miào shū chén gōng        èr rén jiē pèi shè xiàng duì táng zhōng       
徐孺亭注音
  • tíng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • jun1
    jiàn
    sōng
    chén
    jun1
    luò
    luò
    táng
    shàng
    dòng
    jiàn
    shēn
    sōng
    mào
    zāo
    táng
    huǐ
    dòng
    shé
    shāng
    gōng
    èr
    rén
    chū
    chù
    shì
    yuè
    háng
    西
    dōng
    wéi
    bīn
    zhǔ
    liǎng
    xiàng
    hǎo
    guà
    chuī
    qīng
    fēng
    rén
    shēng
    tóng
    cháo
    jìn
    gèng
    xiàng
    gōng
    xiān
    hào
    hòu
    xiào
    guài
    wài
    wèi
    xīn
    xiōng
    gàn
    jiàn
    wēi
    biàn
    lóng
    lái
    guó
    kōng
    tàn
    chéng
    dōng
    jiù
    zhái
    shēng
    máo
    péng
    píng
    shí
    qǐng
    zhào
    qīng
    miào
    shū
    chén
    gōng
    èr
    rén
    jiē
    pèi
    shè
    xiàng
    duì
    táng
    zhōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1