张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出生显赫,张镃为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。张镃又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。
《往逸村雪中上船》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:张镃 | 类型:写雪|写山|写水|写桥|写酒|

东皇喜我出,恐无赋诗题。

夜呼姑射仙,尽把雪覆泥。

迎晨倚户观,冻雀恋树栖。

霙疎杂霰湿,未暇未高低。

体物非所长,意荡著语稽。

收兴入舆幔,护寒拥裘绨。

迢遥下豀步,登舟藓桥西。

摇兀略坐定,舻声已缘堤。

客船与渔篷,渐远离排挤。

皓色山上见,素光水中迷。

隔路望小家,绯桃篠枝齐。

茅檐果自乐,何必深堂闺。

春郊正须游,带酒寻村难。

拼音
wǎng cūn xuě zhōng shàng chuán
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
dōng huáng chū kǒng shī        shè xiān jìn xuě        yíng chén guān dòng què liàn shù        yāng shū xiàn shī 湿 wèi xiá wèi gāo        fēi suǒ zhǎng dàng zhe        shōu xìng màn hán yōng qiú        tiáo yáo xià dēng zhōu xiǎn qiáo 西        yáo luè zuò dìng shēng yuán        chuán péng jiàn yuǎn pái        hào shān shàng jiàn guāng shuǐ zhōng        wàng xiǎo jiā fēi táo xiǎo zhī        máo yán guǒ shēn táng guī        chūn jiāo zhèng yóu dài jiǔ xún cūn nán       
往逸村雪中上船注音
  • wǎng
    cūn
    xuě
    zhōng
    shàng
    chuán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • dōng
    huáng
    chū
    kǒng
    shī
    shè
    xiān
    jìn
    xuě
    yíng
    chén
    guān
    dòng
    què
    liàn
    shù
    yāng
    shū
    xiàn
    shī
    湿
    wèi
    xiá
    wèi
    gāo
    fēi
    suǒ
    zhǎng
    dàng
    zhe
    shōu
    xìng
    màn
    hán
    yōng
    qiú
    tiáo
    yáo
    xià
    dēng
    zhōu
    xiǎn
    qiáo
    西
    yáo
    luè
    zuò
    dìng
    shēng
    yuán
    chuán
    péng
    jiàn
    yuǎn
    pái
    hào
    shān
    shàng
    jiàn
    guāng
    shuǐ
    zhōng
    wàng
    xiǎo
    jiā
    fēi
    táo
    xiǎo
    zhī
    máo
    yán
    guǒ
    shēn
    táng
    guī
    chūn
    jiāo
    zhèng
    yóu
    dài
    jiǔ
    xún
    cūn
    nán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1