程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」
《建康春教致语》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写风|写人|

朝来百鼓殷军门,知是元戎肃万屯。

杀气直摧龙尾壘,英风远薄斗场村。

从今吴卒精成勇,却看燕兵脆可掀。

好人庙堂裨圣备,指麾诸将定中原。

拼音
jiàn kāng chūn jiāo zhì
[ [ sòng cháo ] ] chéng
cháo lái bǎi yīn jun1 mén zhī shì yuán róng wàn tún        shā zhí cuī lóng wěi lěi yīng fēng yuǎn báo dòu chǎng cūn        cóng jīn jīng chéng yǒng què kàn yàn bīng cuì xiān        hǎo rén miào táng shèng bèi zhǐ huī zhū jiāng dìng zhōng yuán       
建康春教致语注音
  • jiàn
    kāng
    chūn
    jiāo
    zhì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • cháo
    lái
    bǎi
    yīn
    jun1
    mén
    zhī
    shì
    yuán
    róng
    wàn
    tún
    shā
    zhí
    cuī
    lóng
    wěi
    lěi
    yīng
    fēng
    yuǎn
    báo
    dòu
    chǎng
    cūn
    cóng
    jīn
    jīng
    chéng
    yǒng
    què
    kàn
    yàn
    bīng
    cuì
    xiān
    hǎo
    rén
    miào
    táng
    shèng
    bèi
    zhǐ
    huī
    zhū
    jiāng
    dìng
    zhōng
    yuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1